Câu hỏi:
2 năm trước

Cảnh sinh hoạt trong gia đình hiện lên điều gì ?

Bà xỏ kim khâu

Chị ngồi đọc sách

Mẹ làm bánh khoai

Lửa reo tí tách.

Mưa

Mây đen lũ lượt
Kéo về chiều nay
Mặt trời lật đật
Chui vào trong mây.

Chớp đông chớp tây
Rồi mưa nặng hạt
Cây lá xòe tay
Hứng làn nước mát.

Gió reo gió hát
Giọng trầm giọng cao
Chớp dồn tiếng sấm
Chạy trong mưa rào.

Bà xỏ kim khâu

Chị ngồi đọc sách

Mẹ làm bánh khoai.

Lửa reo tí tách.

 

Chỉ thương bác ếch

Lặn lội trong mưa

Xem từng cụm lúa

Phất cờ lên chưa.

- Lũ lượt : nối tiếp nhau, không ngớt.

- Lật đật : có dáng vội vã, vất vả.

Trả lời bởi giáo viên

Đáp án đúng:

a. Đó là cảnh sum họp ấm cúng.

Đó là cảnh sum họp ấm cúng.

Hướng dẫn giải:

Con hãy đọc kĩ khổ thơ và nhận xét.

Câu hỏi khác

Câu 1:

Diện tích của đất nước Mô-na-cô được so sánh như thế nào ?

Cuốn sổ tay

Tuấn và Lân ra chơi muộn. Lúc đi ngang qua bàn Thanh chợt thấy quyển sổ để trên bàn. Tuấn tò mò, toan cầm lên xem. Lân vội can :

- Đừng ! Sao lại xem sổ tay của bạn ?

- Vừa lúc ấy, Thanh bước vào. Nghe Lân nói, Thanh bảo :

- Để mang ra sân cùng xem ! Các bạn đang đố nhau về các nước, nhờ tớ làm trọng tài.

Cả ba cùng chạy ào ra sân. Quyển sổ được mở ra. Những dòng chữ nắn nót ghi nội dung cuộc họp, các việc cần làm, những chuyện lí thú...

Thanh lên tiếng :

Đây rồi ! Mô-na-cô đúng là nước vào loại nhỏ nhất, diện tích chỉ gần bằng nửa Hồ Tây ở thủ đô Hà Nội. Nhưng Va-ti-căng còn nhỏ hơn : Quốc gia đặc biệt này rộng chưa bằng một phần năm Mô-na-cô. Nước lớn nhất là Nga, rộng hơn nước ta trên 50 lần. 

Bốn, năm bạn cùng reo lên. Riêng Tùng chưa chịu thua :

- Thế nước nào ít dân nhất ?

- Tất cả nhìn nhau, rồi nhìn Tùng. Anh chàng vẻ rất tự tin :

- Cũng là Va-ti-căng.

- Đúng đấy! - Thanh giải thích- Va-ti-căng chỉ có khoảng 700 người. Còn nước đông dân nhất là nước Trung Quốc: hơn 1 tỉ 200 triệu.

- Trọng tài : người được cử ra để phân xử phải trái.

- Mô–na–cô : Một nước rất nhỏ ở Châu Âu.

- Diện tích : độ rộng của bề mặt sự vật.

- Va-ti-căng : nơi đặt tòa thánh Công giáo

- Quốc gia : nước, nhà nước.

90 lượt xem
Xem đáp án
2 năm trước
Câu 4:

Trong buổi đi săn đó, bác thợ săn thấy điều gì ?

Người đi săn và con vượn

1. Ngày xưa có một người thợ săn bắn rất tài. Nếu con thú rừng nào không may gặp bác ta thì hôm ấy coi như đó là ngày tận số.

2. Một hôm, người đi săn xách nỏ vào rừng. Bác thấy một con  vượn lông xám đang ngồi ôm con trên tảng đá. Bác nhẹ nhàng rút mũi tên bắn trúng vượn mẹ. 

Vượn mẹ giật mình, hết nhìn mũi tên lại nhìn về phía người đi săn với đôi mắt căm giận, tay không rời con. Máu ở vết thương rỉ ra, loang khắp ngực.

Người thợ săn đứng im, chờ kết quả...

3. Bỗng vượn mẹ nhẹ nhàng đặt con xuống, vơ vội nắm bùi nhùi gối lên đầu con, rồi nó hái cái lá to, vắt sữa vào và đặt lên miệng con.

Sau đó, vượn mẹ nghiến răng, giật phắt mũi tên ra, hét lên một tiếng thật to rồi ngã xuống.

4. Người đi săn đứng lặng. Hai giọt nước mắt từ từ lăn trên má. Bác cắn môi, bẻ gãy nỏ và lẳng lặng quay gót ra về. 

Từ đấy, bác không bao giờ đi săn nữa.

- Tận số: hết đời, chết

- Nỏ: vũ khí hình thù cái cung, có cán, lẫy, bắn tên đi bằng cách căng bật dây.

- Bùi nhùi : mớ rơm rạ hoặc lá cây, cỏ … để rối.

92 lượt xem
Xem đáp án
2 năm trước
Câu 6:

Chi tiết nào nói lên tài săn bắt của bác thợ săn ?

Người đi săn và con vượn

1. Ngày xưa có một người thợ săn bắn rất tài. Nếu con thú rừng nào không may gặp bác ta thì hôm ấy coi như đó là ngày tận số.

2. Một hôm, người đi săn xách nỏ vào rừng. Bác thấy một con  vượn lông xám đang ngồi ôm con trên tảng đá. Bác nhẹ nhàng rút mũi tên bắn trúng vượn mẹ. 

Vượn mẹ giật mình, hết nhìn mũi tên lại nhìn về phía người đi săn với đôi mắt căm giận, tay không rời con. Máu ở vết thương rỉ ra, loang khắp ngực.

Người thợ săn đứng im, chờ kết quả...

3. Bỗng vượn mẹ nhẹ nhàng đặt con xuống, vơ vội nắm bùi nhùi gối lên đầu con, rồi nó hái cái lá to, vắt sữa vào và đặt lên miệng con.

Sau đó, vượn mẹ nghiến răng, giật phắt mũi tên ra, hét lên một tiếng thật to rồi ngã xuống.

4. Người đi săn đứng lặng. Hai giọt nước mắt từ từ lăn trên má. Bác cắn môi, bẻ gãy nỏ và lẳng lặng quay gót ra về. 

Từ đấy, bác không bao giờ đi săn nữa.

- Tận số: hết đời, chết

- Nỏ: vũ khí hình thù cái cung, có cán, lẫy, bắn tên đi bằng cách căng bật dây.

- Bùi nhùi : mớ rơm rạ hoặc lá cây, cỏ … để rối.

101 lượt xem
Xem đáp án
2 năm trước
Câu 7:

Cái nhìn căm giận của vượn mẹ với người thợ săn nói lên điều gì ?

Người đi săn và con vượn

1. Ngày xưa có một người thợ săn bắn rất tài. Nếu con thú rừng nào không may gặp bác ta thì hôm ấy coi như đó là ngày tận số.

2. Một hôm, người đi săn xách nỏ vào rừng. Bác thấy một con  vượn lông xám đang ngồi ôm con trên tảng đá. Bác nhẹ nhàng rút mũi tên bắn trúng vượn mẹ. 

Vượn mẹ giật mình, hết nhìn mũi tên lại nhìn về phía người đi săn với đôi mắt căm giận, tay không rời con. Máu ở vết thương rỉ ra, loang khắp ngực.

Người thợ săn đứng im, chờ kết quả...

3. Bỗng vượn mẹ nhẹ nhàng đặt con xuống, vơ vội nắm bùi nhùi gối lên đầu con, rồi nó hái cái lá to, vắt sữa vào và đặt lên miệng con.

Sau đó, vượn mẹ nghiến răng, giật phắt mũi tên ra, hét lên một tiếng thật to rồi ngã xuống.

4. Người đi săn đứng lặng. Hai giọt nước mắt từ từ lăn trên má. Bác cắn môi, bẻ gãy nỏ và lẳng lặng quay gót ra về. 

Từ đấy, bác không bao giờ đi săn nữa.

- Tận số: hết đời, chết

- Nỏ: vũ khí hình thù cái cung, có cán, lẫy, bắn tên đi bằng cách căng bật dây.

- Bùi nhùi : mớ rơm rạ hoặc lá cây, cỏ … để rối.

98 lượt xem
Xem đáp án
2 năm trước