viết một bài văn biểu cảm về bạn bè ( từ 30 dòng trở lên ). viết một bài văn biểu cảm về dòng sông quê hương ( từ 30 dòng trở lên ) . LÀM GIÚP MÌNH CẢ HAI BÀI VĂN TRÊN LƯU Ý LÀ KHÔNG SAO CHÉP MẠNG VÌ NÓ RẤT QUAN TRỌNG.
1 câu trả lời
1.Viết một bài văn biểu cảm về bạn bè
Trong cuộc sống, tình bạn có một vai trò không kém phần quan trọng. Bạn bè là những người có ảnh hưởng đến chúng ta. Bởi vậy mà có người đã từng khẳng định rằng: “Không thể sống thiếu tình bạn”.
Có rất nhiều những cách định nghĩa khác nhau về tình bạn. Nhưng hiểu đơn giản nhất thì bạn bè là những người có cùng chung sở thích, lý tưởng, mục tiêu… Họ cùng nhau chia sẻ những khó khăn, niềm vui hay nỗi buồn, giúp đỡ lẫn nhau trong cuộc sống. Trong cuộc đời mỗi người đều sẽ có rất nhiều những người bạn. Nhưng lại chỉ có một hoặc một vài người bạn là vô cùng thân thiết, gắn bó.
Chẳng ai có thể sống trong sự cô đơn. Mỗi người đều cần có ít nhất một người bạn. Tình bạn tồn tại giữa cuộc đời như một nguồn sống, một chỗ dựa, một động lực tinh thần cho con người. Tình bạn chân chính sẽ đem đến một tri kỷ cho cuộc đời mỗi người.
Chúng ta có thể có rất nhiều bạn bè. ưng không phải tình bạn nào cũng đáng trân trọng. Chỉ có những người bạn thật sự mới có thể cảm thông, thấu hiểu và không từ bỏ nhau. Một tình bạn đẹp thật đáng trân trọng biết bao.
Trong cuộc sống, chúng ta có thể bắt gặp rất nhiều câu chuyện cảm động về tình bạn. Tình bạn giữa Lưu Bị, Quan Công và Trương Phi. Hay tình bạn của Lưu Bình và Dương Lễ. Tất cả đều là những câu chuyện cảm động về tình bạn.
Với riêng em, tình bạn cũng có một vai trò quan trọng. Những người bạn thân thiết đã có những ảnh hưởng tích cực đến em. Họ luôn ở bên động viên, chia sẻ và giúp đỡ em những lúc gặp khó khăn. Điều đó thật đáng trân quý biết bao.
Thế mới thấy được tình bạn có ảnh hưởng đến con người như thế nào. Nhưng chúng ta vẫn cần biết cách lựa chọn bạn bè. Đặc biệt cần tránh xa những người bạn xấu.
Mỗi người hãy biết trân trọng những người bạn. Đồng thời, chúng ta cần phải nuôi dưỡng tình bạn. Bởi đó là một trong những tình cảm không thể thiếu của con người
2. Viết một bài văn biểu cảm về dòng sông quê hương
Tuổi thơ có lẽ ai cũng ít nhiều lưu giữ cho mình hình ảnh một dòng sông. Dù cho dòng sông ấy chỉ từng chảy hay vẫn đang chảy thì chắc hẳn kỉ niệm sẽ vẫn cứ chảy trôi trong tâm trí. Em cũng có một dòng sông như thế: con sông Hồng quê hương.
Con sông cứ lững lờ, chạy dài như vô hạn chảy qua làng tôi từ bao đời nay. Nhìn từ xa, trông nó tựa một con trăn khổng lồ, dài ngoằn nghèo. Tuy vậy nhưng nó lại hết mực hiền hòa, lúc nào cũng đứng về phía dân làng: mùa mưa lũ nước sông dâng cao nhưng chẳng bao giờ tràn vào làng, mùa hạn hán nước sông xuống thấp nhưng vẫn đảm bảo đủ nước cho dân làng sinh hoạt. Cứ thế, cứ thế, sông bao bọc ngôi làng như một vị thành hoàng. Nó nằm giữa làng và cánh đồng lúa mênh mông quê tôi. Mặt sông chỗ rộng nhất khoảng tầm sáu mét, đủ làm đuối sức những tay bơi nghiệp dư. Thế mà lũ trẻ làng tôi lại bơi rất giỏi, có đứa nào bị chìm là cả lũ nhảy xuống cứu nó, đứa ko biêt bơi thì lại đi gọi người lớn,….
Ban ngày ta có thể thấy rõ sự thay đổi của sắc nước theo thời gian: trong veo mỗi buổi sớm mai, xanh ngắt khi mặt trời lên cao và đỏ rực lúc chiều tà. Con sông như một kho tàng bất tận của tôm cá, nuôi sống dân làng tôi từ bao đời nay. Không chỉ làm giàu thêm đời sống vật chất, con sông còn làm dịu mát đời sống tinh thần của dân làng. Nhất là vào mùa hè, chỉ cần một hương gió thoảng qua là cả đầm sen trên sông dậy hương, lan tỏa khắp làng, sẵn sàng giải tỏa mọi bức bối trong tâm hồn con người. Ở bến sông lúc nào cũng có sẵn vài con thuyền chờ đưa bà con qua sông. Chiều tối là khoảng thời gian bờ sông lại nhộn nhịp hơn bao giờ hết bởi những đứa trẻ con tụ tập bơi lội….
Ban đêm, dòng sông như gạt bỏ hết mọi ồn ào, huyên náo của ban ngày mà khoác lên mình vẻ tĩnh mịch ngàn đời. Đặc biệt vào những đêm trăng đẹp, dòng sông mang vẻ huyền ảo của những câu chuyện thần thoại. Ánh trăng dát vàng lên màu nước xám xịt, làm ngẩn ngơ vài chú cá đớp bóng trăng.
Hồi nhỏ, tôi rất thích cùng bọn trẻ trong làng thi nhau đi tìm những búp sen non, thỉnh thoảng còn nhảy xuống sông chơi làm cho quần áo ướt nhẹp. Rồi có lần, chúng tôi rủ nhau đi hái sen non, do mải chơi nên bị chúng nó hái hết sạch, chẳng để lại 1 búp nào cho tôi cả. Tôi ngồi khóc nức nở, nhìn ra xa, tôi thấy dưới tán lá sen già là một búp sen non, tôi thích thú hái nó như thể dòng sông đã dành búp sen này cho tôi vậy….
Con sông hiền hòa, thân thiết là vậy mà gặp những ngày nước lũ thì nó trở nên dữ dội vô cùng. Nó mang một dòng nước đỏ màu phù sa và ngầu đỏ, từng con sóng cuồn cuộn như muốn nhấn chìm tất cả. Trên bờ những ngọn tre oằn cả thân mình như muốn giục dòng nước chảy nhanh hơn để khỏi ngập lụt làng xóm. Sau mỗi đợt như vậy, ruộng đồng lại được bồi đắp phù sa, lúa sớm trổ đòng, cây cối thêm xanh hơn.