Viết đoạn văn phân tích ở khúc 2 câu thơ đầu cho bài văn biểu cảm bài thơ Cảnh khuya giúp em ạ _ko copy, mạng _viết đơn giản thui
2 câu trả lời
@danggiabao0
“Tiếng suối trong như tiếng hát xa”. Cái hay của câu thơ là không cần dùng từ khuya vẫn có thể đưa người đọc đến thẳng vào "Cảnh khuya". Bởi lẽ chỉ ở thời điểm này tiếng suối từ xa vẳng tới mới được nghe rõ thanh âm. Cách so sánh tiếng suối như tiếng hát là cách so sánh đặc sắc. Người xưa hay ví von tiếng suối với tiếng đàn: Côn Sơn có suối nước trong, ta nghe suối chảy như cung đàn cầm (Côn Sơn ca - Nguyễn Trãi), hay Tiếng hát trong như nước ngọc tuyền (Tiếng hát bên sông - Thế Lữ). Nay Hồ Chí Minh so sánh tiếng suối với tiếng hát. Cách liên tưởng của Bác rất chân thực, phù hợp với cảnh vật và sinh hoạt ở Việt Bắc lúc bấy giờ. Cách so sánh ấy làm cho tiếng suối thêm gần gũi với con người, thêm sống động trẻ trung hơn.
Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa. Đúng là “thi trung hữu họa”. Ánh trăng lồng vào vòm lá cố thụ tạo nên những mảng tối, đậm, nhạt, đen, trắng... gợi nên cảnh chập chùng của bóng trăng, bóng cây và bóng hoa. Tất cả làm thành một bức tranh có nhiều tầng lớp, đường nét và hình khối hòa hợp quân quýt và ấm áp thể hiện trong âm hưởng của hai từ lồng, trong một câu thơ vừa lung linh huyền ảo vừa cổ kính trang nghiêm.
Tiếng suối trong như tiếng hát xa.
Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa.
Hai câu thơ đầu tác giả Hồ Chí Minh tả cảnh núi rừng Việt Bắc.
-Trong câu đầu tác giả sử dụng biện pháp mượn động tả tĩnh ( mượn tiếng hát xa để tả tiếng suối trong) và biên pháp tu từ so sánh giữa tiếng suối trong và tiếng hát xa.
->Gợi khung cảnh núi rừng về đêm yên tĩnh, gần gũi, mang sức sống, hơi ấm của con người.
-Trong câu sau tác giả sử dụng điệp ngữ "lồng" để miêu tả cảnh với nhiều tầng lớp, đường nét, hình khối. (Ánh trăng soi xuống cây cổ thụ trong rừng sau đó bóng cây cổ thụ in xuống mặt đất trên cây hoa).
-> Bức tranh thiên nhiên đẹp, lung linh, chập chờn, ấm áp, hòa hợp, sống động.