viết 1 đv dài ô quá 2/3 trang giấy thi trình bày suy nghĩ của e về sự cần thiết phải khiêm tốn . trong dv này có sử dụng 1 biện pháp tu từ ( gạch chân dưới biện pháp tu từ đó ) Giúp mkkk vs ạ mấy bạn chuyên văn ơiiii

2 câu trả lời

Đã biết bao nhiêu năm trôi qua, từ ngàn xưa cho đến thời hiện đại thì đối với nhân dân Việt Nam, đạo đức luôn là những chuẩn mực mà ai cũng phải chấp hành, tuân theo, thực hiện đúng theo những chuẩn mực đó. Khi công nghệ khoa học hiện đại phát triển thì việc học đạo đức, tuân theo những chuẩn mực xã hội càng cần thiết hơn rất nhiều lần. Nó được xem là thước đo chuẩn mực để đánh giá một con người. Đạo đức được thể hiện ở nhiều đức tính khác nhau, như lòng biết ơn, lòng khoan dung, lòng yêu nước… Trong đó, lòng khiêm tốn là một trong những đức tính mà con người chúng ta từ bao ngàn năm đến nay cần phải có.

Trước tiên, để hiểu rõ khiêm tốn thật chất là như thế nào thì chúng ta cần đi giải nghĩa khiêm tốn có nghĩa là gì?. Khiêm tốn là trước nhất là sự khiêm nhường, sau là sự không tự đề cao bản thân mình. Người sống khiêm tốn luôn biết ý thức, có thái độ đúng đắn và không tự đánh giá cao bản thân mình. Họ còn là những người không khoe khoang, không tự đề cao, hay kiêu căng, tự phụ. Những người có đức tính khiêm tốn luôn luôn không ngừng học hỏi, trau dồi kĩ năng, kiến thức qua những lời khen, lời ca ngợi. Họ xem đó là những động lực để tiếp tục phát triển, định vị bản thân mình, hoàn thiện mình và ngày càng ngày càng tốt hơn nữa. Khiêm tốn đối lập với tự cao, những người khiêm tốn luôn cho thấy thái độ nhún nhường, hòa nhã khi ứng xử với mọi người, đồng thời không tự thấy thỏa mãn với những gì mình đạt được mà luôn luôn cố gắng và phấn đấu để tốt hơn.

Biểu hiện cho lòng khiêm tốn thì có rất nhiều, nhất là phải kể đến Bác Hồ – Người lãnh tụ cao cả, Người cha già kính yêu của dân tộc Việt Nam; và Nhà Bác học vĩ đại cống hiến cả cuộc đời của mình cho những sự nghiên cứu khoa học – Einstein.

Albert Einstein đã từng nói: “Tôi chỉ là một người bình thường như bao người khác thôi, cũng sống và làm công việc mình yêu thích, sao lại gọi tôi là người nổi tiếng?“. Sự đóng góp của ông là to lớn đối với nền khoa học nhân loại lúc bấy giờ. Và nó còn được lưu truyền đến mãi ngày sau, những thế hệ trẻ tương lai sau này.

“Như đỉnh non cao tự giấu hình

Trong rừng xanh lá, ghét hư vinh”

Đó là câu thơ mà Tố Hữu đã viết về lòng khiên tốn của Bác Hồ. Đức tính khiêm tốn của Bác luôn thể hiện một cách rõ nét. Bởi ai gặp Bác cũng đều có cảm nhận chung như vậy. Từ hành động, cử chỉ cho đến lời nói, nụ cười, đều thể hiện sự chân chất, chất phác, giản dị, bình thường nhưng vô cùng đánh kính, đáng quý trọng.

Những tấm gương về lòng khiêm tốn không thể bỏ qua hình tượng về chủ tịch của chúng ta. Từ một người bình thường đến là Chủ tịch của một đất nước, Bác luôn sống giản dị, bình dân, và luôn sống khiêm tốn, hòa nhã với mọi người. Chính vì lẽ đó mà ai cũng yêu quý Bác. Từ người già đến trẻ nhỏ, người tiền tuyến hay người hậu phương, người miền Nam, Trung hay Bắc, từ con trai cho đến con gái, ai ai Bác cũng đều đối xử công bằng như nhau, và luôn đối xử một cách khiêm tốn, biết chừng mực mà đối đãi, giúp mọi người cảm thấy dễ chịu khi làm việc, khi tiếp xúc với Bác.

Người công nhân hay người nông dân hay cả người giúp việc, Bác vẫn luôn giữ cho mình sự khiêm tốn, để chăm sóc mọi người được chu đáo, tận tình hơn. Bác dành những ngôi từ xưng hô như “cô”, “chú” đối với những người giúp việc để tạo sự thân mật, không có khoảng cách “tôi – tớ”, có như vậy, mọi người sẽ cố gắng dốc hết lòng để phục vụ Bác, hỗ trợ Bác trên con đường giải phóng Tổ quốc. Còn khi tiếp xúc với các vị nhân sĩ, trí thức, lúc tiếp chuyện Bác luôn có những từ mở đầu để thưa gửi để bắt đầu cuộc trò chuyện, Bác luôn giữ đúng mực, đúng lễ độ, đúng vai trò của mình, tạo thành một tấm gương sáng cho mọi người noi theo.

“Miền Nam còn chưa được giải phóng, khi nào thống nhất đất nước xin Quốc hội ủy quyền cho đồng bào miền Nam được thay mặt Quốc hội trao tặng thì tôi xin nhận” đó là câu từ chối hết sức khiêm tốn khi Quốc hội đề nghị trao tặng Bác Huân chương Sao vàng – Huân chương cao quý nhất của Nhà nước.

Có một câu hỏi rất hay được đặt ra ở đức tính này, đó là: Tại sao cần phải có lòng khiêm tốn trong cuộc sống rộng lớn, vũ trụ bao la này? Chúng ta – những con người nhỏ bé – những hạt cát nhỏ nhoi và vô cùng vô cùng bình thường trên cõi đời này, hãy ví chúng ta như những hạt cát trên sa mạc rộng lớn chúng ta sẽ biết được bản thân mình nhỏ bé đến nhường nào.

Chúng ta chỉ là những con người hết sức bình thường, đều là những con người như nhau cả mà thôi, với một người bình thường, không bị dị tật thì chúng ta đều như nhau, đều cùng phát triển, và những năng lực cũng đều là như nhau, nhưng chỉ khác nhau ở chỗ những tài năng ấy, những năng lực ấy khi nào được bộc lộ, hay nó cứ mãi ngủ sâu, ngủ quên mà bản thân ta cũng quên kêu gọi.

Chính vì lẽ đó chúng ta không có bất cứ lý do gì mà có thể kiêu ngạo, có thể tự đề cao, tự đánh giá cao bản thân mình một cách quá mức. Ngày xưa, ông cha ta đã có câu nói rất hay để răn dạy con cháu: “núi cao còn có núi cao hơn, người tài còn có người tài hơn”, qua đó ông cha ta muốn răn dạy ta hãy sống thật khiêm tốn, bởi lẽ chúng ta không phải là duy nhất, không nên tự đề cao mình.

Trong cuộc sống hiện tại, khi công nghệ càng ngày càng phát triển, nhiều công ty kèm theo nhiều chức vụ ra đời, chính vì lẽ đó mà con người luôn đề cao danh tiếng, luôn xem trọng nó quá mức. Những đẳng cấp, những quyền lợi, thôi thúc chúng ta phải chiếm lấy, có bằng mọi giá để có được nó, bằng cách này hay cách khác, bằng sự nỗ lực của bản thân hay bằng sự nỗ lực của người khác mà chúng ta đi “cướp”.

Nếu chúng ta không có lòng khiêm tốn, sự khiêm nhường thì chỉ với một lời khen nhỏ thôi sẽ biến chúng ta thành những người kiêu căng, ngạo mạn, từ đó sẽ xuất hiện những bản tính xấu xa dẫn tới việc tranh giành, bêu xấu để đạt lợi ích, gây sự thù oán, chia rẽ giữa người với nhau, điều đó chẳng có gì hay ho tí nào.

“Một khiêm tốn bằng bốn tự kiêu”, câu nói ấy quả thật rất đúng đắn, và càng đúng đắn trong thời đại ngày nay, câu nói ấy dùng để chỉ những kẻ giả vờ khiêm tốn nhằm chuộc lợi, nâng cao giá trị bản thân mình, chứ không phải khiêm tốn theo cách hòa nhã, khiêm tốn một cách đúng đắn nhằm mục đích tốt đẹp không phải vì nâng cao bản thân, nâng cao địa vị cho bản thân mình.

Những con người mới chỉ có một chút công nhận giỏi, một chút thành công nhỏ, được một chút lời ngợi khen đã tự nhận rằng mình cũng rất giỏi, là mình tốt, không là mình thì chẳng ai làm được hay chỉ có mỗi mình là làm tốt việc, những người như vậy thường rất dễ sa ngã vào con đường xấu, sai trái, và không thường thành công trong cuộc sống. Ngoài ra, những con người kiêu căng ấy sẽ không được người đời tôn trọng, sẽ không được người đời trọng dụng, mà thay vào đó sẽ là những lời đàm tiếu, gièm pha, và những ánh mắt khinh khi của những người xung quanh.

“Tri thức làm ta khiêm tốn, ngu si làm ta kiêu ngạo” – theo ngạn ngữ Anh. Người có tri thức thì sẽ biết mình cần phải khiêm tốn như thế nào, còn những kẻ ngu si, đần độn thì suốt ngày chỉ biết nhàn rỗi, làm được một chút việc, nhận được vài ba lời khen đã vội kiêu ngạo, tự cho mình là duy nhất, là giỏi nhất.

Chúng ta phải luôn nhớ rằng: Khiêm tốn thì không thể tạo ra con người vĩ đại nhưng nếu không có khiêm tốn vì chắc chắn sẽ không bao giờ có thể vĩ đại được. Sống có lòng khiêm tốn không những được mọi người yêu quí mà còn được các nhà tuyển dụng xem trọng nữa, người có lòng khiêm tốn thì cũng như là người có văn hóa, có học thức, bởi thế sẽ người đời tôn trọng rất nhiều.

Những người khiêm tốn chắc chắn luôn là những người luôn luôn muốn tiếp tục phấn đấu, tiếp tục học tập, phát triển kỹ năng, nâng cao kiến thức, phát triển toàn diện bản thân. Bởi họ luôn cảm nhận mình chưa làm tốt, mình có thể làm tốt hơn nữa chính vì thế họ luôn luôn muốn mình biết nhiều hơn, hiểu nhiều hơn để cống hiến cho đất nước, làm đẹp cho xã hội mai sau. Đất nước chúng ta cần những người như vậy để càng ngày càng phát triển đất nước trở nên giàu mạnh hơn, tân tiến và văn minh hơn.

Trong cuộc sống này chúng ta cần sống có lòng khiêm tốn, tính khiêm nhường, phải biết tôn trọng người khác dù người đó nhỏ tuổi, bằng tuổi hay là người lớn tuổi thì chúng ta đều phải biết tôn trọng họ. Phải học luôn cả cách cư xử hòa nhã, khoan thai, nói năng nhỏ nhẹ, luôn phải biết khiêm tốn đúng mực, không giả vờ khiêm tốn để lấy lòng mọi người, không vờ khiêm tốn để lấy lòng mọi người, để trục lợi cho bản thân mình.

Không nên khoe khoang, khoác lác, tự kiêu, ngạo mạn về thành tích bản thân mình, về tài năng nhỏ bé của mình, bởi ai cũng như ai cũng như nhau cả mà thôi, việc gì mình làm được người khác cũng sẽ làm được, việc gì mình làm giỏi thì chắc chắn sẽ có người làm giỏi hơn. Sống khoác lác, kiêu căng, tự cao sẽ làm mọi người xa lánh, sẽ bị mọi người coi thường, khinh khi gièm pha.

Sống khiêm tốn, hòa nhã, cư xử đúng mực, luôn thân thiện, vui vẻ với mọi người xung quanh chính là biểu hiện rõ nét của lối sống đẹp, sống lành mạnh, sống văn minh, văn hóa, có học thức, có kiến thức sâu rộng. Lối sống như thế mới chính là lối sống đẹp, tự nâng cao giá trị bản thân mình qua hành động chứ không phải qua những lời nói mà chúng ta chỉ biết nói suông chứ không hành động, không làm gì.

Những người có lối sống đẹp sẽ luôn luôn thành công trong mọi mặt của cuộc sống, sẽ được mọi người yêu mến, tôn trọng, trân trọng, kính trọng, để khi lỡ chúng ta có gặp có khăn trắc trở trong cuộc sống thì sẽ có người giúp đỡ ta không màn gì cả, sẵn lòng giúp đỡ ta khi ta gặp hoạn nạn, thật đáng quý làm sao. Đức tính khiêm tốn làm gắn kết tình yêu thương giữa con người lại gần nhau hơn.

Từ những công việc bé nhỏ, những hành động nhỏ nhất đến những công việc lớn lao, chúng ta đều cần phải luôn khiêm tốn, và sự khiêm tốn phải có chừng mực, không khoe khoang, tự kiêu, ngạo mạn, luôn học tập trau dồi thêm kiến thức, kinh nghiệm. Chứ không phải có một chút thành tích tốt là xem mình như đã đạt được thành công rất rất lớn, rất rất đáng để tự hào, như vậy quả thật không tốt chút nào, nó chỉ mang lại tác hại làm cho ta càng lúc càng tự cao, càng quá đáng thôi. Hãy rèn luyện cho chúng ta đức tính khiêm tốn, biết khiêm nhường, biết hòa nhã, biết bản thân mình là ai, đang ở đâu, để từ đó chúng ta rút ra được nhiều bài học cho bản thân hơn, góp phần hoàn thiện bản thân mình hơn để đến gần nhiều thành công hơn nữa trong cuộc sống rộng lớn, trong vũ trụ bao la này.



hoc sinh gioi 

Con người muốn hoàn thiện bản thân phải không ngừng rèn luyện, trau dồi bản thân từ kiến thức đến nhân phẩm. Một trong những đức tính tốt đẹp mà chúng ta cần phải rèn luyện chính là tính khiêm tốn.

Vậy thế nào là khiêm tốn? Khiêm tốn là có ý thức và thái độ đúng mực trong việc đánh giá bản thân, những việc mình đã làm, không khoe khoang thành công, không tự đề cao, không kiêu căng, tự phụ, luôn cố gắng, nỗ lực, không ngừng học tập và học hỏi.

Người khiêm tốn là người ham học hỏi những điều hay, lẽ phải từ người khác, không ngừng cố gắng vươn lên trong cuộc sống, những người như thế sẽ rèn luyện được cho bản thân mình những đức tính tốt đẹp khác như kiên trì, nỗ lực,… xứng đáng được người khác học tập theo. Bạn thử nghĩ xem, nếu trong xã hội ai cũng có lòng khiêm tốn và ý chí vươn lên thì xã hội này sẽ ngày càng tốt đẹp hơn, phát triển hơn. Bên cạnh đó, người có lòng khiêm tốn sẽ được mọi người yêu quý, tôn trọng, tin tưởng và sẽ thành công rực rỡ hơn những người khác.

Tuy nhiên, trong xã hội vẫn có không ít người có tính huênh hoang, tự cao tự đại, hay khoe khoang những thứ mà bản thân mình có, thậm chí có những người nói quá, làm lố để mong nhận được sự chú ý của người khác, khiến người khác phải trầm trồ, ngưỡng mộ bản thân mình,… những người này sẽ không được tin tưởng, tín nhiệm, sớm bị mọi người xa lánh.

Mỗi người chỉ được sống một lần duy nhất. Chúng ta hãy sống và hướng đến những điều tốt đẹp, rèn luyện cho bản thân tính khiêm tốn, kiên trì. Không một ai là hoàn hảo nhưng khi ta biết cố gắng vươn lên phía trước, ta sẽ nhận được thành quả xứng đáng.

Câu hỏi trong lớp Xem thêm