2 câu trả lời
.* Sài gòn tôi yêu là một bài tùy bút của Minh Hương. Bài này thể hiện tình cảm yêu mến và những ấn tượng của tác giả về Sài Gòn trên các phương diện chính: thiên nhiên, khí hậu, thời tiết, cuộc sống sinh hoạt và phong tục của con người nơi đây.
.Thể loại: Tuỳ bút.
-Phương thức: Biểu cảm.
Bố cục:
- Phần 1 (Từ đầu … tông chi họ hàng): ấn tượng chung và tình yêu với Sài Gòn.
- Phần 2 (tiếp … hơn trăm triệu): cảm nhận, bình luận phong cách người Sài Gòn.
- - Phần 3 (còn lại): Khẳng định tình yêu tác giả với Sài Gòn.
Vẻ đẹp cuộc sống và thiên nhiên Sài Gòn:
- Sài Gòn cứ trẻ hoài …..đổi thịt
+ So sánh: Sài Gòn trẻ như cây tơ
+ Tính từ : Nõn nà
+ Thành ngữ: Thay gia đổ thịt
-> Tác dụng: Cách gợi cảm sức trẻ của Sài Gòn.Thể hiện cái nhìn tin yêu của tác giả đối với Sài Gòn.
- Khí hậu Sài Gòn
+ Nhiều nắng: Nắng sớm ngọt ngào
+ Nhiều mưa bất chợt: Những cây mưa
+ Nhiều gió thổi buổi chiều: Chiều lộng gió
- Trời u u buồn bã -> trong vắt thuỷ tinh.
- Sáng sớm -> chiều -> đêm khuya.
=> Khí hậu thay đổi nhanh
- Nhịp sống Sài Gòn:
+ Yên ả trong những đêm khuya
+ Náo động, dập dìu vào những giờ cao điểm.
=> Nhịp sống vừa thanh bình vừa náo nhiệt.
- Câu ca dao đưa vào nhấn mạnh tình cảm của người viết: Thân ái đáng yêu.
=> Tác giả kết hợp miêu tả với biểu hiện cảm xúc để thể hiện tình yêu và sự gắn bó của mình với Sài Gòn.
b. Vẻ đẹp của con người Sài Gòn.
- Người Sài Gòn thân thiện, mến khách. “Sài Gòn bao … kéo đến”
Ăn nói tự nhiên, vui vẻ, dễ dãi, ít dàn dựng, tính toán, chân thành, bộc trực.
=> Cách sống cởi mở, trung thực, tốt bụng
=> Phong cách con cháu những người đi mở đất, sống với rừng U Minh, rừng đước, rừng tràm…hoặc những người tứ chiếng giang hồ mưu sinh phiêu dạt, bám trụ vùng đất này để rồi hoà trộn với cư dân đến trước đã hun đúc nên.
* Đẹp về trang phục: Nón vải, áo bà ba, quần đen rộng, giầy bố trắng, xăng đan.
* Đẹp dáng vẻ:
- Dáng đi khoẻ khoắn, mạnh dạn.
- yểu điệu, thướt tha, e thẹn
- Nụ cười thật tình, tươi tắn, thơ ngây.
- Cặp mắt sáng rỡ, nhí nhảnh, hóm hỉnh.
* Đẹp về xã giao:
- Gặp người lớn cúi đầu, chắp tay chào
- Gặp bạn cùng lứa: Hơi cúi và cười.
* Đẹp khi hành động vì quê hương đất nước: bất khuất, không do dự, dám hi sinh để bảo vệ quê hương đất nước.
=> Con người Sài Gòn mang mẻ đẹp giản dị, khoẻ mạnh, lễ độ, tự tin nhưng rất quyến rũ và đáng yêu.
? Nhận xét suy nghĩ của em về vẻ đẹp ấy của người Sài Gòn?
Đó là vẻ đẹp truyền thống có giá trị bền vững mang sắc thái riêng.
H: Đọc đoạn cuối em liên tưởng tới VB nào? Của ai?
HS: Hồi ký - tự truyện "Lao xao" - Duy Khán.
? Sự nhắc lại thế giới loài chim phản ánh tâm trạng gì của tác giả? Mục đích?
3.2. Sài Gòn, đô thị hiền hoà - mảnh đất lành:
- Sự nhắc lại thế giới loài chim -> mặc cảm, nuối tiếc.
+ Lên án thói vô trách nhiệm, thói ích kỷ của một số cá nhân.
+ Tình yêu với thành phố, thiên nhiên, ý thức bảo vệ môi trường.
?Suy nghĩ về nhận xét " Thành phố ít chim, nhiều người"?
-" Thành phố ít chim, nhiều người"
+ Ưu điểm: sự phát triển của đô thị SGòn.
+ Dự báo khó khăn, nguy cơ phá hoại môi trường.
H:Tất cả những điều trên để đi tới khẳng định vấn đề gì?
-> Khẳng định tình yêu Sài Gòn hơn 50 năm dai dẳng và bền chặt với mơ ước ai cũng yêu Sài Gòn như tác giả.
?Tình yêu Sài Gòn được tác bộc lộ trực tiếp hay gián tiếp?
=> Cả hai
? Tình yêu đó thể hiện từ khía cạnh nào?
3.3. Tình yêu đối với Sài Gòn
- Tình yêu bộc lộ trực tiếp bằng các điệp từ “tôi yêu Sài Gòn” và “tôi yêu”
+ Tôi yêu Sài Gòn da diết
+ Tôi yêu trong nắng sớm, (…)
+ Tôi yêu thời tiết trái chứng ,(…)
+ Tôi yêu cả đêm khuya (…)
+ Tôi yêu cả phố phường (…)
+ Tôi yêu cả tĩnh lặng…
+ Tôi yêu Sài Gòn và tôi yêu con người ở đây.
=>Điệp từ => Tình yêu mãnh liệt, da diết đối với Sài Gòn. Yêu đến độ hết lòng và mong muốn mọi người hãy đến, hãy yêu Sài Gòn như tác giả yêu.
III. Tổng kết:
1. Nội dung:
- Sài Gòn mang vẻ đẹp của một độ thị trẻ trung, hoà hợp và mến khách với những nét đẹp riêng về thiên nhiên và con người.
2. Nghệ thuật:
- Tình cảm chân thành nồng hậu
- Nghệ thuật miêu tả kết hợp với biểu cảm trực tiếp
- Sử dụng các điệp ngữ:
- Giàu hình ảnh, so sánh độc đáo.
1.Thể loại: Tuỳ bút.
-Phương thức: Biểu cảm.
2. Bố cục:
+ Đoạn 1:Từ đầu => tông chi họ hàng, những ấn tượng chung về Sài Gòn.
+ Đoạn 2: Từ “ở trên đất này” => “Hơn năm triệu”: Cảm nhận và bình luận về cư dân phong cách con người Sài Gòn.
+ Đoạn 3: Phần còn lại: Thấy được tình yêu của tác giả đối với Sài Gòn.
3. Phân tích
3.1. Vẻ đẹp Sài Gòn.
a. Vẻ đẹp cuộc sống và thiên nhiên Sài Gòn:
- Sài Gòn cứ trẻ hoài …..đổi thịt
+ So sánh: Sài Gòn trẻ như cây tơ
+ Tính từ : Nõn nà
+ Thành ngữ: Thay gia đổ thịt
-> Tác dụng: Cách gợi cảm sức trẻ của Sài Gòn.Thể hiện cái nhìn tin yêu của tác giả đối với Sài Gòn.
- Khí hậu Sài Gòn
+ Nhiều nắng: Nắng sớm ngọt ngào
+ Nhiều mưa bất chợt: Những cây mưa
+ Nhiều gió thổi buổi chiều: Chiều lộng gió
- Trời u u buồn bã -> trong vắt thuỷ tinh.
- Sáng sớm -> chiều -> đêm khuya.
=> Khí hậu thay đổi nhanh
- Nhịp sống Sài Gòn:
+ Yên ả trong những đêm khuya
+ Náo động, dập dìu vào những giờ cao điểm.
=> Nhịp sống vừa thanh bình vừa náo nhiệt.
- Câu ca dao đưa vào nhấn mạnh tình cảm của người viết: Thân ái đáng yêu.
=> Tác giả kết hợp miêu tả với biểu hiện cảm xúc để thể hiện tình yêu và sự gắn bó của mình với Sài Gòn.
b. Vẻ đẹp của con người Sài Gòn.
- Người Sài Gòn thân thiện, mến khách. “Sài Gòn bao … kéo đến”
Ăn nói tự nhiên, vui vẻ, dễ dãi, ít dàn dựng, tính toán, chân thành, bộc trực.
=> Cách sống cởi mở, trung thực, tốt bụng
=> Phong cách con cháu những người đi mở đất, sống với rừng U Minh, rừng đước, rừng tràm…hoặc những người tứ chiếng giang hồ mưu sinh phiêu dạt, bám trụ vùng đất này để rồi hoà trộn với cư dân đến trước đã hun đúc nên.
* Đẹp về trang phục: Nón vải, áo bà ba, quần đen rộng, giầy bố trắng, xăng đan.
* Đẹp dáng vẻ:
- Dáng đi khoẻ khoắn, mạnh dạn.
- yểu điệu, thướt tha, e thẹn
- Nụ cười thật tình, tươi tắn, thơ ngây.
- Cặp mắt sáng rỡ, nhí nhảnh, hóm hỉnh.
* Đẹp về xã giao:
- Gặp người lớn cúi đầu, chắp tay chào
- Gặp bạn cùng lứa: Hơi cúi và cười.
* Đẹp khi hành động vì quê hương đất nước: bất khuất, không do dự, dám hi sinh để bảo vệ quê hương đất nước.
=> Con người Sài Gòn mang mẻ đẹp giản dị, khoẻ mạnh, lễ độ, tự tin nhưng rất quyến rũ và đáng yêu.
? Nhận xét suy nghĩ của em về vẻ đẹp ấy của người Sài Gòn?
Đó là vẻ đẹp truyền thống có giá trị bền vững mang sắc thái riêng.
H: Đọc đoạn cuối em liên tưởng tới VB nào? Của ai?
HS: Hồi ký - tự truyện "Lao xao" - Duy Khán.
? Sự nhắc lại thế giới loài chim phản ánh tâm trạng gì của tác giả? Mục đích?
3.2. Sài Gòn, đô thị hiền hoà - mảnh đất lành:
- Sự nhắc lại thế giới loài chim -> mặc cảm, nuối tiếc.
+ Lên án thói vô trách nhiệm, thói ích kỷ của một số cá nhân.
+ Tình yêu với thành phố, thiên nhiên, ý thức bảo vệ môi trường.
?Suy nghĩ về nhận xét " Thành phố ít chim, nhiều người"?
-" Thành phố ít chim, nhiều người"
+ Ưu điểm: sự phát triển của đô thị SGòn.
+ Dự báo khó khăn, nguy cơ phá hoại môi trường.
H:Tất cả những điều trên để đi tới khẳng định vấn đề gì?
-> Khẳng định tình yêu Sài Gòn hơn 50 năm dai dẳng và bền chặt với mơ ước ai cũng yêu Sài Gòn như tác giả.
?Tình yêu Sài Gòn được tác bộc lộ trực tiếp hay gián tiếp?
=> Cả hai
? Tình yêu đó thể hiện từ khía cạnh nào?
3.3. Tình yêu đối với Sài Gòn
- Tình yêu bộc lộ trực tiếp bằng các điệp từ “tôi yêu Sài Gòn” và “tôi yêu”
+ Tôi yêu Sài Gòn da diết
+ Tôi yêu trong nắng sớm, (…)
+ Tôi yêu thời tiết trái chứng ,(…)
+ Tôi yêu cả đêm khuya (…)
+ Tôi yêu cả phố phường (…)
+ Tôi yêu cả tĩnh lặng…
+ Tôi yêu Sài Gòn và tôi yêu con người ở đây.
=>Điệp từ => Tình yêu mãnh liệt, da diết đối với Sài Gòn. Yêu đến độ hết lòng và mong muốn mọi người hãy đến, hãy yêu Sài Gòn như tác giả yêu.
III. Tổng kết:
1. Nội dung:
- Sài Gòn mang vẻ đẹp của một độ thị trẻ trung, hoà hợp và mến khách với những nét đẹp riêng về thiên nhiên và con người.
2. Nghệ thuật:
- Tình cảm chân thành nồng hậu
- Nghệ thuật miêu tả kết hợp với biểu cảm trực tiếp
- Sử dụng các điệp ngữ:
- Giàu hình ảnh, so sánh độc đáo.