Gấp, làm đàng hoàng, chi tiết “Có người hỏi: - Sao bảo làng Chợ Dầu tinh thần lắm cơ mà?... - Ấy thế mà bây giờ đổ đốn ra thế đấy! Ông Hai trả tiền nước, đứng dậy, chèm chẹp miệng, cười nhạt một tiếng, vươn vai nói to: - Hà, nắng gớm, về nào… Ông lão vờ vờ đứng lảng ra chỗ khác, rồi đi thẳng. Tiếng cười nói xôn xao của đám người mới tản cư lên cứ vẫn dõi theo. Ông nghe rõ cái giọng chua lanh lảnh của người đàn bà cho con bú: - Cha mẹ tiên sư nhà chúng nó! Đói khổ ăn cắp ăn trộm bắt được người ta còn thương. Cái giống Việt gian bán nước thì cứ cho mỗi đứa một nhát! Ông Hai cúi gằm mặt xuống mà đi.Ông thoáng nghĩ đến mụ chủ nhà. Về đến nhà, ông Hai nằm vật ra giường, mấy đứa trẻ thấy bố hôm nay có vẻ khác, len lén đưa nhau ra đầu nhà chơi sậm chơi sụi với nhau. Nhìn lũ con, tủi thân, nước mắt ông lão cứ giàn ra. Chúng nó cũng là trẻ con làng Việt gian đấy ư? Chúng nó cũng bị người ta rẻ rúng hắt hủi đấy ư? Khốn nạn, bằng ấy tuổi đầu…” (Trích Ngữ văn 9, tập 1 NXB Giáo dục Việt Nam) Câu 1: Đoạn trích trên thuộc văn bản nào? Do ai sáng tác? Nêu hoàn cảnh sáng tác của văn bản trên ? Câu 2: Xác định ngôn ngữ độc thoại và độc thoại nội tâm có trong đoạn trích trên? Các hình thức ngôn ngữ ấy có tác dụng thế nào trong việc thể hiện diễn biến tâm lí nhân vật ông Hai? Câu 3: (1điểm) Trong hai lời thoại sau, phương châm hội thoại nào đã không được tuân thủ? “- Ấy thế mà bây giờ đổ đốn ra thế đấy!” “ -Hà, nắng gớm, về nào…” Câu 4: a.Xác định nội dung chính của đoạn trích trên ? b.Từ tình yêu làng quê gắn liền với tình yêu đất nước của nhân vật ông Hai. Em sẽ làm gì để thể hiện lòng yêu nước ?
2 câu trả lời
Câu 1 :
- Đoạn trích trên được trích từ văn bản " Làng " do tác giả Kim Lân sáng tác ( tên lúc khai sinh của ông là Nguyễn Văn Tài ) .
- Hoàn cảnh sáng tác : Được tác giả viết trong những năm đầu của cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược .
Câu 2 :
- Độc thoại : - Hà , nắng gớm , về nào ......
- Độc thoại nội tâm : Chúng nó cũng là trẻ con làng Việt gian đấy ư? Chúng nó cũng bị người ta rẻ rúng hắt hủi đấy ư? Khốn nạn, bằng ấy tuổi đầu…
- Ngôn ngữ độc thoại và độc thoại nội tâm tạo nên một không khí sinh động vui tươi cho câu chuyện bên cạnh đó cũng nhắm nhấn mạnh về mặt cảm xúc của nhân vật ( ở đây là nhấn mạnh về độ hận kẻ thù , hận những người đi theo bọn giặc của nhân vật Ông Hai ) . Qua đó độc thoại và độc thoại nội tâm được sử dụng trong đoạn văn bản trên mục đích chính là khắc họa nên nỗi đau đớn tột cùng khi nghe tin làng Chợ Dầu theo giặc .
Câu 3 :
- “- Ấy thế mà bây giờ đổ đốn ra thế đấy!” --> Quy phạm phương châm lịch sự ( thái dộ thiếu tôn trọng làng Chợ Dầu ).
- “ -Hà, nắng gớm, về nào…” --> Quy phạm phương châm quan hệ ( không liên quan tới các sự vật , sự việc , diễn biến được nêu ở trên ) .
Câu 4 :
- Nội dung chính của đoạn văn bản trên là : Khắc họa tình cảm yêu quê hương , đất nước , yêu đảng , yêu sự nghiệp cách mạng của nhân vật Ông Hai qua đó thể hiện được lý tưởng cao cả của ông là cho dù hi sinh cho cách mạng chứ không chịu trở thành Việt gian bán nước .
- Theo em , em sẽ làm những công việc để thể hiện lòng yêu đất nước là :
+ Trở thành những người có ích cho đất nước , chăm học góp phần giúp đất nước phát triển
+ Tuyên truyền những hoạt động mang tính tốt đẹp cho xã hội như không sử dụng các chất kích thích , bỏ thuốc lá ,....
+ Chăm học để góp phần bổ sung nguồn lực tri thức cho đất nước .
+ Có tinh thần yêu mến quê hương , đất nước .
+ Có lòng dũng cảm , đấu tranh để giữ đất nước hòa bình bằng mọi giá .
CÂU 1:
Viết một đoạn văn kể chuyện theo đề tài tự chọn, trong đó sử dụng cả hình thức đối thoại, độc thoại và độc thoại nội tâm.
XEM ĐÁP ÁN » 25/06/2020 3,064
CÂU 2:
Phân tích tác dụng của hình thức đối thoại trong đoạn trích sau đây:
Mãi khuya, bà Hai mới chống gối đứng dậy. Bà lẳng lặng xuống bếp châm lửa ngồi tính tiền hàng. Vẫn những tiền cua, tiền bún, tiền đỗ, tiền kẹo… Vẫn cái giọng rì rầm, rì rầm thường ngày.
– Này, thầy nó ạ.
Ông Hai nằm rũ ra ở trên giường không nói gì.
– Thầy nó ngủ rồi a?
– Gì?
Ông lão khẽ nhúc nhích.
– Tôi thấy người ta đồn…
Ông lão gắt lên:
– Biết rồi!
Bà Hai nín bặt. Gian nhà lặng đi, hiu hắt.
(Kim Lân, Làng)
XEM ĐÁP ÁN » 25/06/2020 1,324
CÂU 3:
Đọc đoạn trích sau và tra lời câu hỏi:
Có người hỏi:
– Sao bảo làng Chợ Dầu tinh thần lắm cơ mà?…
– Ấy thế mà bây giờ đổ đốn ra thế đấy!
Ông Hai trả tiền nước, đứng dậy, chèm chẹp miệng, cười nhạt một tiếng, vươn vai nói to:
– Hà, nắng gớm, về nào…
Ông lão vờ vờ đứng lảng ra chỗ khác, rồi đi thẳng. Tiếng cười nói xôn xao của đám người mới tản cư lên ấy vẫn dõi theo. Ông nghe rõ cái giọng chua lanh lảnh của người đàn bà cho con bú:
– Cha mẹ tiên sư nhà chúng nó! Đói khổ ăn cắp ăn trộm bắt được người ta còn thương. Cái giống Việt gian bán nước thì cứ cho mỗi đưa một nhát!
Ông Hai cúi gầm mặt xuống mà đi. Ông thoáng nghĩ đến mụ chủ nhà.
Về đến nhà, ông Hai nằm vật ra giường, mấy đứa trẻ thấy bố hôm nay có vẻ khác, len lét đưa nhau ra đầu nhà chơi sậm sụi với nhau.
Nhìn lũ con, tủi thân, nước mắt ông lão cứ giàn ra. Chúng nó cũng là trẻ con làng Việt gian đấy ư? Chúng nó cũng bị người ta rẻ rúng hắt hủi đấy ư? Khốn nạn, bằng ấy tuổi đầu… Ông lão nắm chặt hai tay lại mà rít lên:
– Chúng bay ăn miếng cơm hay miếng gì vào mồm mà đi làm cái giống Việt gian bán nước để nhục nhã thế này.
(Kim Lân, Làng)
- b) Câu “- Hà, nắng gớm, về nào…” ông Hai nói với ai? Đây có phải là một câu đối thoại không? Vì sao? Trong đoạn trích còn có câu nào kiểu này không? Hãy dẫn ra các câu đó.
XEM ĐÁP ÁN » 25/06/2020 978
CÂU 4:
Đọc đoạn trích sau và tra lời câu hỏi:
Có người hỏi:
– Sao bảo làng Chợ Dầu tinh thần lắm cơ mà?…
– Ấy thế mà bây giờ đổ đốn ra thế đấy!
Ông Hai trả tiền nước, đứng dậy, chèm chẹp miệng, cười nhạt một tiếng, vươn vai nói to:
– Hà, nắng gớm, về nào…
Ông lão vờ vờ đứng lảng ra chỗ khác, rồi đi thẳng. Tiếng cười nói xôn xao của đám người mới tản cư lên ấy vẫn dõi theo. Ông nghe rõ cái giọng chua lanh lảnh của người đàn bà cho con bú:
– Cha mẹ tiên sư nhà chúng nó! Đói khổ ăn cắp ăn trộm bắt được người ta còn thương. Cái giống Việt gian bán nước thì cứ cho mỗi đưa một nhát!
Ông Hai cúi gầm mặt xuống mà đi. Ông thoáng nghĩ đến mụ chủ nhà.
Về đến nhà, ông Hai nằm vật ra giường, mấy đứa trẻ thấy bố hôm nay có vẻ khác, len lét đưa nhau ra đầu nhà chơi sậm sụi với nhau.
Nhìn lũ con, tủi thân, nước mắt ông lão cứ giàn ra. Chúng nó cũng là trẻ con làng Việt gian đấy ư? Chúng nó cũng bị người ta rẻ rúng hắt hủi đấy ư? Khốn nạn, bằng ấy tuổi đầu… Ông lão nắm chặt hai tay lại mà rít lên:
– Chúng bay ăn miếng cơm hay miếng gì vào mồm mà đi làm cái giống Việt gian bán nước để nhục nhã thế này.
(Kim Lân, Làng)