Biểu cảm về người thân (mẹ) giúp em phần thân bài thôi ạ. KHÔNG CHÉP MẠNG (mẹ em làm công nhân nha) Dàn ý cho phần thân nè: - Giới thiệu một vài nét tiêu biểu về mẹ: mái tóc, giọng nói, nụ cười, ánh mắt,… - Hoàn cảnh kinh tế gia đình…công việc làm của mẹ, tính tình, phẩm chất. - Tình cảm của mẹ đối với những người xung quanh + Ông bà nội, ngoại với chồng con,… + Với bà con họ hang làng xóm… - Gợi lại những kỉ niệm của em với mẹ ( kể lại câu chuyện gắn bó giữa em và mẹ ) - Nêu những suy nghĩ về mong muốn của em đối với mẹ. Làm trước em 11h trưa nay ạ trưa nay em thi r mọi người ơi:"D
1 câu trả lời
TB:
Năm nay, mẹ đã ngoài bốn mươi tuổi, nhưng trông mẹ rất trẻ. Mẹ có dáng người khá cao. Thân hình mảnh mai. Khuôn mặt của mẹ rất phúc hậu, cùng một nụ cười dịu dàng. Làn da trắng hồng hào. Còn đôi bàn tay mẹ thon dài, có vết chai sần ở đầu ngón tay, do nhiều năm cầm bút, cầm phấn. Giọng nói của mẹ vô cùng trong trẻo, mềm mại. Mái tóc của mẹ dài, đen nhánh và mềm mượt. Đôi mắt mẹ lúc nào cũng nhìn em trìu mến. Đối với em, mẹ là người phụ nữ xinh đẹp và tuyệt vời nhất.
Mọi công việc trong gia đình đều do mẹ chăm lo. Từ giặt quần áo, dọn dẹp nhà cửa hay nấu ăn. Có khi rảnh rỗi, mẹ lại sáng tạo ra những món ăn độc đáo để cho em và bố cùng thưởng thức và đánh giá. Mẹ còn dạy cho em cách nấu một vài món ăn đơn giản. Khi thấy mẹ vất vả chăm lo cho gia đình, cảm thấy rất thương mẹ.
Rất nhiều lần, em đã khiến mẹ phiền lòng. Nhưng em vẫn nhớ nhất một kỉ niệm vào năm em học lớp sáu. Hôm đó, trên đường đi học về thì trời đổ mưa rất to. Do chủ quan nên em đã không mang áo mưa, mà trường lai cách nhà khá xa. Em đã phải dầm mưa đạp xe về nhà. Khi về đến nhà thì quần áo đã ướt sũng. Mẹ nhìn thấy vậy nhưng không hề tức giận mà chỉ nhẹ nhàng bảo em nhanh chóng đi tắm rửa bằng nước nóng cho khỏi cảm lạnh. Em làm theo lời mẹ. Đến tối, em bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, người nóng ran. Nhìn khuôn mặt lo âu của mẹ lúc đó, em cảm thấy rất áy náy. Vào buổi sáng, mẹ đã dặn dò em phải mang theo áo mưa vì theo dự báo thời tiết, trời có thể mưa. Nhưng em lại lười biếng, không nghe lời mẹ. Suốt đêm hôm đó, mẹ đã thức để chăm sóc em.
Nhìn khuôn mặt lo âu của mẹ lúc đó, em cảm thấy rất hối hận. Em liền ôm chầm lấy mẹ và khóc nức nở. Mẹ chỉ nhẹ nhàng xoa đầu em và nói: “Không sao đâu con!”. Qua kỉ niệm lần đó, em đã hiểu được tình yêu thương của mẹ dành cho mình. Từ đó, em cố gắng học tập chăm chỉ, giúp đỡ mẹ những công việc nhà