1. Nêu cảnh đèo ngang và tâm trạng của tác giả? Nhanh nhất cho 5sao và cảm ơn
2 câu trả lời
heo hút, cuộc sống vắng vẻ, không gợi được cảm giác vui cho con người trong tâm trạng cô đơn. Đầu tiên, ở hai câu đề, khi tác giả mới bước tới Ngang lúc vào buổi chiều tà, đứng dưới đèo thấy cảnh vật hoang sơ, heo hút, cây cối phải chen chúc nhau mới có thể tồn tại.Sau đó, ở hai câu thực, khi điểm nhìn thay đổi, đứng trên cao ngắm xuống dưới và ra xa, tác giả sử dụng nghệ thuật đảo ngữ để gợi lên sự ấn tượng, thấy những người tiều phu vất vả phải còng lưng gánh củi, xa xa bên sông chỉ thưa thớt vài căn nhà.
Tâm trạng của Bà Huyện Thanh Quan :
Bài thơ là bức tranh tả cảnh ngụ tình thường thấy trong thơ ca cổ. Qua đó tác phẩm cho chúng ta thấy được tâm trạng cô đơn hiu quạnh buồn tẻ của tác giả khi đi qua đèo ngang. Đó là khúc tâm tình của triệu là bìa thơ mãi mãi còn y nguyên trong tâm trí người đọc
1.Cảnh đèo ngang
-Không gian: Đèo ngang
-Thời gian: buổi chiều(gợi ra nỗi buồn)
-Cảnh vật:cỏ cây,đá,lá,hoa
-điệp ngữ:chen
=>thiên nhiên hoang sơ,hùng vĩ,cây cối rậm rạp,um tùm.Cảnh sắc thiên nhiên gợi buồn,cô đơn,trống trải.