viết đoạn văn chứng minh cảnh cho chữ xưa nay chưa từng có

1 câu trả lời

1. Mở bài

Giới thiệu tác giả Nguyễn Tuân, truyện ngắn Chữ người tử tù cà “cảnh tượng xưa nay chưa từng có”: cảnh cho chữ.

2. Thân bài

a. Khái quát chung

Nguyễn Tuân đã xây dựng một tình huống truyện độc đáo, đặc sắc, giàu kịch tính cho hai tuyến nhân vật trong tác phẩm của mình.

Không gian: nhà tù - nơi không phải là nơi dành cho những cuộc gặp gỡ.

Thời gian: những ngày cuối cùng trước khi ra pháp trường của Huấn Cao.

Cuộc gặp gỡ khác thường của hai con người khác thường: Cuộc hội ngộ diễn ra giữa chốn ngục tù căng thẳng.

b. Cảnh tượng xưa nay chưa từng có

Cảnh tượng xưa nay chưa từng có ở đây là cảnh cho chữ ở nơi nhà lao dơ bẩn.

Người cho chữ: tên tử tù mang trọng tội sắp phải đưa ra pháp trường xử chết.

Người nhận chữ: viên quản ngục - một con người thực thi pháp luật nơi nhà giao.

Hình ảnh đối lập: tên tử tù được cung kính, tôn trọng còn người đại diện cho pháp luật là người khúm núm xin chữ với lòng biết ơn, mến mộ. Tuy nhiên ở họ là sự thống nhất, đồng điệu trong tâm hồn, luôn hướng đến cái đẹp, sự thiện mĩ.

c. Cảnh cho chữ

Thời gian: đêm trước khi Huấn Cao ra pháp trường chịu án chém, khi chỉ còn “vẳng có tiếng mõ trên vọng canh”.

Khung cảnh nhà giam: tù túng, chật hẹp, mệt mỏi với từng tiếng thở dài oán thán “buồng tối chật hẹp, ẩm ướt, tường đầy mạng nhện, đất bừa bãi phân chuột, phân gián”.

Buồng giam ngập tràn “khói toả như đám cháy nhà”, “ánh sáng đỏ rực của một bó đuốc tẩm dầu”. Trong không gian đó, họ như đang chăm chú với niềm hạnh phúc dâng trào để tạo nên một tác phẩm nghệ thuật hoàn mĩ.

Trong bối cảnh đó, người tử tù cổ đeo xiềng cặm cụi viết từng nét chữ còn viên quản ngục khúm núm, thầy thơ lại “run run bưng chậu mực” → đứng trước cái đẹp trái tim con người bỗng rung động, không ai nói với nhau lời nào nhưng đủ để cảm nhận niềm hạnh phúc đang tuôn trào trong lồng ngực.

Huấn Cao đã khuyên viên quản ngục rời xa chối cặn bã này để cứu rỗi tâm hồn của những người lương thiện nhưng lạc vào con đường tha hoá, rối ren.

Viên quản ngục cảm động, vái người tử tù một vái “Kẻ mê muội này xin bái lĩnh” những giọt nước mắt lăn dài trên má như lời kính trọng sâu sắc dành cho vị anh hùng Huấn Cao.

3. Kết bài

Khái quát lại nội dung, ý nghĩa của cảnh cho chữ nói riêng và tác phẩm nói chung

Câu hỏi trong lớp Xem thêm