Viết 1 đoạn văn ngắn từ 8 cho đến 10 câu nói về tình yêu thương của mẹ dành cho em. Nhanh dùm mình với đang gấp

2 câu trả lời

Tình mẹ dành cho con là thứ tình cảm cao quý và thiêng liêng nhất. Là mẹ ai cũng yêu con. Bởi lẽ, con là một phần máu thịt mẹ mang nặng đẻ đau, con là kết tinh tình yêu của cả ba và mẹ. Từ thuở lọt lòng, mẹ chăm bẵm, nâng niu, vỗ về con đi vào giấc ngủ. Khi ấy bàn tay mẹ vuốt ve con và lời hát ru êm ái sẽ là một ấn tượng không đứa trẻ nào quên. Lớn lên, mẹ là người thầy đâù tiên dậy con học, dạy con những chữ o tròn, chữ ô có mũ trên đầu. Và khi ấy, mẹ dậy con cả những bài học làm người tựa như chân lý bền vững theo tháng năm. Yêu con, mẹ có thể hi sinh tất cả từ tuổi xuân, hạnh phúc, thậm chí là cả cuộc đời.
Mẹ là người mà tôi yêu thương nhất, mẹ dành cho tôi tất cả bằng tình yêu thương của mẹ từ khi sinh ra được nằm tỏng vòng tay ấm áp của mẹ rồi cho đến khi lớn lên tôi vẫn được mẹ ôm vào lòng. Chắc hẳn trong sâu thẳm của những đứa con, mẹ là người yêu thương chăm sóc , an ủi khi con buồn phiền. Mẹ tôi là một cô giáo, ai cũng nói với tôi " bạn sướng thật đấy, mẹ bạn làm giáo viên sẽ có nhiều thời gian bên bạn..." Ai nói vậy chứ, mẹ tôi bận rộn với đống giáo án. Ngày mẹ làm, buổi trưa mẹ về cũng chỉ nghỉ ngơi có một lúc xong mẹ lại dậy làm việc, tối cũng thế...Mẹ luôn bận với công việc, nhiều khi tôi vừa mới bước chân vào nhà, vẫn thấy mẹ ngồi trong phòng làm việc khoảng chừng 5 phút sau mẹ kêu tôi " mẹ đi công việc con nhé! " tôi cũng chỉ trả lời nhẹ nhàng " vâng ạ, mẹ đi cẩn thận ". Tôi thương mẹ tôi lắm, mỗi tối mẹ bận công việc nhường nào, mẹ cũng dành ít chút thời gian bên tôi nó ít lắm không nhiều đâu, xong thời gian ấy mẹ lại bù vào thời gian nghỉ của mẹ. Nhiều đêm, khi tôi tỉnh giấc mở cửa vẫn thấy ánh điện trong phòng mẹ sáng. Mẹ ơi! con thương mẹ lắm, mẹ vì con mà làm việc ngày đêm, mẹ vì con mà mặc kệ sức khỏe. Con ốm, mẹ bên cạnh thức khuya vì con. Con biết trả ơn mẹ sao đây! Mẹ là cả cuộc sống của con, là cả hi vọng của con. Con vui lắm, con vui vì con được làm con của mẹ được mẹ yêu thương dìu dắt con thành người. Con cảm ơn mẹ đã dành cho con những gì tốt nhất, và con sẽ trân trọng nó trên con đường đi của mình.
Câu hỏi trong lớp Xem thêm

Trong văn bản “Sống chết mặc bay” của Phạm Duy Tốn, nhà văn đã sử dụng rất thành công nghệ thuật tương phản. Hai mặt tương phản cơ bản trong tác phẩm được thế hiện rõ nét: một bên là người dân vật lộn, chống chọi với mưa gió hết sức căng thẳng, vất vả; bên kia là viên quan đi hộ đê ngồi trong chỗ an toàn, nhàn nhã, mải mê bài bạc, không cho phép ai quấy rầy ván bài của mình, coi việc đánh bài là trên hết, mặc dân sống chết khi đê vỡ. Những người dân hộ đê quần quật làm việc liên tục từ chiều đến gần một giờ đêm. Họ bì bõm dưới bùn lầy, ướt như chuột lột, ai ai cũng mệt lử cả rồi; trong khi mưa tầm tã trút xuống, nước sông cuồn cuộn bốc lên. Tác giả nhận xét: “Tình cảnh trông thật là thảm”. Viên quan đi hộ đê thì ngược lại. Hắn ta ngồi trong đình ở chỗ cao ráo, an toàn. Người gãi chân, kẻ quạt mát, các tay chân ngồi hầu bài. Khung cảnh nhàn–nhã, đường bệ, nguy nga. Quan chỉ mê bài. Đáng lẽ phải tắm mưa, gội gió, đứng trên đê đốc thúc, thì quan lại ngồi chơi nhàn nhã, có kẻ hầu, người hạ. Quan gắt khi có người báo tin đê vỡ. Quan đỏ mặt tía tai đòi cách cổ, bỏ tù người dân báo đê vỡ. Và y tiếp tục vui mừng vì đã ù ván bài, mặc cho dân rơi vào cảnh đê vỡ, “tình cảnh thảm sầu” không sao kể xiết. Tác giả dựng lên hai cảnh tương phản nhằm mục đích so sánh, làm nổi bật sự đối lập. Người có trách nhiệm thì vô trách nhiệm, chỉ ham mê bài bạc. Những người dân thì phải dầm mưa gội gió, nhọc nhằn, chống chọi với thiên nhiên một cách tuyệt vọng. Cuối cùng, sự vô trách nhiệm của viên quan đã dẫn đến cảnh đê vỡ. Quan thì sung sướng vì nước bài cao, dân thì khổ vì nước lụt.

1 lượt xem
1 đáp án
10 giờ trước