Viết 1 đoạn văn ngắn(khoảng 5-7 câu) tả cảnh quê hương em, trong đó có 1 vài câu đặc biệt
2 câu trả lời
quê hương tôi có cánh diều wibu...Hừm....(thử giọng)
Quê tôi là nơi đẹp nhất.Sáng đến,những bông lúa vàng trong cánh đồng,bông hoa nhài trắng ven đường được làn gió nhẹ phảng phất khẽ đung đưa.Mùi lúa chín hoà quyện với mùi hương hoa đưa vào lồng ngực tôi,tôi có thể cảm nhận được mồ hôi công sức của những con người chất phác thôn quê nơi đây và mùi thơm nhẹ nhàng nhưng tuyệt vời đó.Tối đến mới là khoảnh khắc đẹp nhất trong ngày.Ngồi trên bậc cầu thang ngoài sân nhà hoặc đơn giản chỉ là 1 cái liếc nhìn qua của sổ ta cũng có thể cảm nhận được ánh sáng của trắng trăng tròn lan toả khắp nơi,vẫn còn nhớ mỗi lần hình ảnh chú cuội hiện ra là tôi sẽ có 1 chiếc "đèn lồng" chỉ với 2 chú đom đóm đẹp nhất làng.Mỗi lần vậy tôi chỉ muốn nói rằng:"Yêu nhất quê tôi!"
2 Câu đặc biệt:Ngồi trên bậc cầu thang ngoài sân nhà hoặc đơn giản chỉ là 1 cái liếc nhìn qua của sổ ta cũng có thể cảm nhận được ánh sáng của trắng trăng tròn lan toả khắp nơi,vẫn còn nhớ mỗi lần hình ảnh chú cuội hiện ra là tôi sẽ có 1 chiếc "đèn lồng" chỉ với 2 chú đom đóm đẹp nhất làng.(Có hình ảnh ẩn dụ:Đèn lồng)
"Yêu nhất quê tôi!":Câu thoại.
Chiều xuân! Một chiều xuân trên quê hương Quảng Bình yêu dấu. Đẹp biết bao những cánh đào thắm nở, cánh mai vàng khoe sắc trên mỗi ngõ phố, con đường. Tiếng cười nói rộn rã của trẻ em và tiếng hỏi thăm nhau, lời chúc nhau may mắn thành công trong năm mới phấn khởi, rộn ràng. Trên những hàng cây xanh, búp non của chồi xuân hé nở, lộc xuân căng tràn trên từng cảnh vật. Chiều xuân. Mưa bụi bay bay phảng phất trong gió nhẹ, giọt mưa vương trên cánh đào mỏng manh, vương trên mái tóc của cô gái tuổi xuân thì. Chiều xuân. Đẹp quá. Yêu biết bao nhiêu xuân trên quê hương mình.
Câu đặc biệt:
- Chiều xuân.
- Đẹp quá.