Sáng hôm sau tỉnh dậy ở nhà, tôi ngẩn ngơ nghĩ lại các việc tối hôm trước, y như trong một giấc mộng, chứ không phải việc đã xảy ra... Tôi ngạc nhiên tự hỏi sao mình hãy còn là người lương thiện, không phải là kẻ ăn cắp. Mà tôi thú thực rằng nếu bấy giờ tôi đã là kẻ ăn cắp, cái đó cũng không khiến tôi lấy làm ngạc nhiên hơn. Mà còn là người lương thiện, tôi tự thấy cũng chẳng có gì là đáng khen. Tôi nhớ rõ lúc đó không có một ý nghĩ nào về danh dự, về điều phải, điều trái ngăn cản tôi, và khiến tôi đi vào con đường ngay, như người ta vẫn nói. Không, không có một chút gì như thế. Cái gì đã giữ tôi lại? Tôi không biết... Có lẽ chỉ một lời nói không đâu, một cử chỉ nào đấy, về phía này hay phía kia, đã khiến tôi có ăn cắp hay không ăn cắp. Chỉ một sợi tóc nhỏ, một chút gì đó, chia địa giới của hai bên... Tôi có tiếc đã không lấy hay không, hay bằng lòng mình vì đã chống giữ lại cái ý xấu? Tôi cũng không tìm biết rõ hơn. Hình như ý nghĩ ham muốn hay trù trừ tối ấy không phải là của tôi, hình như của ai ấy, của một người nào khác lạ, khác với cái người thường của tôi bây giờ...
Câu 1: chỉ ra những phương thức biểu đạt được sử dụng trong đoạn trích
Câu 2: tìm 3 từ, cụn từ đối lập trong đoạn trích trên
Câu 3: Anh/chị hiểu như thế nào về ý nghĩa của "sợi tóc" trong câu: "chỉ một sợi tóc nhỏ, một chút gì đó, chia địa giới của hai bên"?
Câu 4: rút ra được thông điệp gì từ đoạn trích trên
1 câu trả lời
Câu 1: Tự sự, nghị luận
Câu 2:
lương thiện - kẻ ăn cắp.
điều phải - điều trái
giấc mộng - đã xảy ra.
Câu 3:
Câu đó được hiểu là chỉ một tác nhân nhỏ cũng có thể tạo nên rất nhiều biến chuyển, nhiều thay đổi với thế giới xung quanh. Do đó, con người cần nhìn nhận và tự ý thức về hành vi của mình.
Câu 4:
Thông điệp: Chúng ta cần giữ gìn bản tính, phẩm chất tốt đẹp của bản thân. Chỉ khi con người luôn biết hướng đến, luôn biết nâng niu giá trị thì mới có thể tạo ra giá trị tốt đẹp. Mọi nhỏ nhen, ích kỉ, tham lam sẽ đều chỉ khiến cuộc đời con người bế tắc, tuyệt vọng và khổ đau, dằn vặt.