Miêu tả cảnh đẹp mà em đã gặp trong mấy tháng nghỉ hè

2 câu trả lời

@ Don't worry, the right ones won't leave. 

Biển Nha Trang đẹp lắm , hiện lên thân thuộc mà vẫn vô cùng tươi đẹp. Lớp sương mù còn chưa tan hết, và không khí xung quanh se se lạnh, cả một vùng trời đất mênh mông rộng lớn, như bà mẹ thiên nhiên đang ôm trọn những đứa con bé nhỏ vào lòng mình. Lại gần, ngắm nhìn mặt biển xanh thẫm hiền hòa còn chưa choàng tỉnh giấc. Những làn sóng rì rào và tiếng gió thổi nhẹ như đang tấu nên một bản tình ca du dương mà êm đềm, đó là khúc ca của quê hương, khúc ca mở đầu cho một ngày mới đánh thức mỗi con người nơi đây. Thỉnh thoảng, có những đợt sóng mạnh vỗ vào bở sủi bọt trắng xóa. Ngồi xuống bên bờ biển, trên những bãi cát trắng mịn còn in dấu chân người mà ngắm nhìn bình minh mới thật là thích thú. Phía đằng Đông xa kia, cả một vùng trời đang bắt đầu chuyển màu ửng hồng. Mặt trời từ từ xuất hiện với màu đỏ rực rỡ như một quả cầu lửa vươn lên từ lòng biển khơi. Những tia nắng đầu tiên tỏa xuống làm ấm cả một vùng không gian. Ánh nắng ban mai chiếu xuống bãi cát vàng, trên những rặng dừa bên bờ biển, bắt đầu tỏa rạng rõ ràng hơn. Người đi bộ cũng ngày càng nhiều, ai cũng tìm cho mình một vị trí ngồi ngắm bình minh, nhưng bình minh trên biển Nha Trang , cho dù ngồi chỗ nào, cũng đẹp kỳ diệu. Khi không gian xung quanh vẫn còn những mảng tối, ánh sáng phía mặt trời chiếu rọi xuống gương mặt những con người ngồi bên bãi biển, nhìn ai cũng thật hiền từ và bình yên. Mặt trời đã lên cao hơn, những vệt sáng màu cam đã mờ dần về phía xa và biến mất từ lúc nào, ánh nắng vàng lan tỏa rộng hơn xuống mặt đất, cũng là lúc vạn vật xung quanh và biển khơi thực sự thức thức dậy sau một đêm dài .  

Gửi em trong hình !

Câu hỏi trong lớp Xem thêm

Trong văn bản “Sống chết mặc bay” của Phạm Duy Tốn, nhà văn đã sử dụng rất thành công nghệ thuật tương phản. Hai mặt tương phản cơ bản trong tác phẩm được thế hiện rõ nét: một bên là người dân vật lộn, chống chọi với mưa gió hết sức căng thẳng, vất vả; bên kia là viên quan đi hộ đê ngồi trong chỗ an toàn, nhàn nhã, mải mê bài bạc, không cho phép ai quấy rầy ván bài của mình, coi việc đánh bài là trên hết, mặc dân sống chết khi đê vỡ. Những người dân hộ đê quần quật làm việc liên tục từ chiều đến gần một giờ đêm. Họ bì bõm dưới bùn lầy, ướt như chuột lột, ai ai cũng mệt lử cả rồi; trong khi mưa tầm tã trút xuống, nước sông cuồn cuộn bốc lên. Tác giả nhận xét: “Tình cảnh trông thật là thảm”. Viên quan đi hộ đê thì ngược lại. Hắn ta ngồi trong đình ở chỗ cao ráo, an toàn. Người gãi chân, kẻ quạt mát, các tay chân ngồi hầu bài. Khung cảnh nhàn–nhã, đường bệ, nguy nga. Quan chỉ mê bài. Đáng lẽ phải tắm mưa, gội gió, đứng trên đê đốc thúc, thì quan lại ngồi chơi nhàn nhã, có kẻ hầu, người hạ. Quan gắt khi có người báo tin đê vỡ. Quan đỏ mặt tía tai đòi cách cổ, bỏ tù người dân báo đê vỡ. Và y tiếp tục vui mừng vì đã ù ván bài, mặc cho dân rơi vào cảnh đê vỡ, “tình cảnh thảm sầu” không sao kể xiết. Tác giả dựng lên hai cảnh tương phản nhằm mục đích so sánh, làm nổi bật sự đối lập. Người có trách nhiệm thì vô trách nhiệm, chỉ ham mê bài bạc. Những người dân thì phải dầm mưa gội gió, nhọc nhằn, chống chọi với thiên nhiên một cách tuyệt vọng. Cuối cùng, sự vô trách nhiệm của viên quan đã dẫn đến cảnh đê vỡ. Quan thì sung sướng vì nước bài cao, dân thì khổ vì nước lụt.

1 lượt xem
1 đáp án
10 giờ trước