giúp em vs ạ :< Vô cảm là đã không còn tình cảm, không còn cảm xúc, dửng dưng với cuộc sống đang diễn ra xung quanh mình. Nhìn thấy một cảnh đau lòng ta sẽ rơi nước mắt; nhưng vô cảm là ta lạnh nhạt bước đi mà chẳng mảy may thương xót. Buổi sáng đi qua đèn đỏ ngã tư, một đứa bé trần truồng xám ngắt bị bỏ lại bên đường, bên cạnh đó có chiếc ống bơ xin tiền, những ai vô cảm sẽ đi qua mà không chút động lòng. Con người trong xã hội ngày nay đang dần dần chấp nhận sự vô cảm trong cuộc sống. Bước ra khỏi lũy tre làng, ta dần lãng quên câu “ tối lửa tắt đèn”; nhiều người con vẫn vô tư, vô lo, mải mê với những thú vui mặc lòng trước những nhọc nhằn vì manh áo chén cơm của đấng sinh thành. Xót xa biết nhường nào. Bắt đầu cuộc sống phồn hoa đô thị, lòng người ta bắt đầu đóng khép. Ấy chính là lúc con người vụt nhiên mất đi cái nhìn về tổng thể, về sợi dây ân tình kết nối với cuộc đời để nghiêng hẳn về phía cá nhân vị kỉ, hẹp hòi và bỗng trở thành ích kỉ, vô cảm, vô tâm mà không hề hay biết. ( Sưu tầm) Câu 1. Cho biết phương thức biểu đạt chính và thao tác lập luận chính được sử dụng trong đoạn trích ? Câu 2. Hãy chỉ ra nội dung chính của đoạn trích? Câu 3. Theo anh/chị tại sao tác giả viết:“Con người trong xã hội ngày nay đang dần dần chấp nhận sự vô cảm trong cuộc sống.” Câu 4. Hãy viết một đoạn văn ngắn với chủ đề: Để cuộc sống vơi dần sự vô cảm. Viết từ 5 - 8 dòng.
1 câu trả lời
câu 1: phươn thức biểu đạt chính của đoạn trích trên là "tự sự". Thao tác lập luận là: chứng minh
câu 2: nội dung chính của đoạn trích trên là: sự vô cảm
câu 3: tác giả nói "con người đang dần dần chấp nhận sự vô cảm trong cuộc sống" vì hiện thức trong xã hội phát triễn, thời đại 4.0 con người dần dần ít hoặc gần như là không còn tương tác trực tiếp với nhau thay vào đó là các thiết bị máy móc. Chúng dần dần thay thế cho những người hàng xóm, những người bạn. Họ thờ ơ lạnh nhạt với nhau không giúp đỡ hoặc thờ ơ những người xung quanh. Ví dụ như khi họ thấy một vụ tai nạn thay vì sự giúp đỡ họ sợ bị luyên luy mà bỏ đi trong những ánh mắt cầu khẩn mong chờ sự giúp đỡ hay là họ đứng lại quay hoặc chụp lại post lên các trang mạng. Sự thờ ơ lạnh nhạt hay còn được gọi là vô cảm đó đã đông hóa chúng ta.
câu 4: Để cuộc sống vơi dần sự vô cảm, mỗi cá nhân chúng ta nên ý thức được truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta là "lá lành đùm rách" thay vì cứ chăm chăm vào điện thoại thì ta nên dành ra một ít thời giam cho mọi người xung quanh. Thi thoảng nấu một vài món mời mọi người hay tham gia các hoạt động ngoài trời chung với mọi người xung quanh khu mình sống hay nhỏ hơn là chỉ cần một lời chào cùng nụ cười trên môi vào mỗi lần gặp nhau thì sao?! Các hành động nhỏ nhưng chang chứa tình yêu thương sẽ dần đánh bại hoặc chí ích căn bệnh vô caem này sẽ vơi đi.