Em hãy viết đoạn văn nêu cảm nhận về vẻ đẹp của bức tranh cảnh khuya nơi núi rừng Việt Bắc, qua hai câu thơ: Tiếng suối trong như tiếng hát xa, Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa. (Hồ Chí Minh, Cảnh khuya, Ngữ văn 7, tập I.)

2 câu trả lời

Cảnh khuya là một bài thơ khá đặc biệt được chủ tịch Hồ Chí Minh kính yêu viết năm 1947, vào một đêm trăng đẹp ở rừng Việt Bắc, gợi lên cho người đọc biết bao nỗi niềm. Ở hai câu thơ đầu, Bác đã dùng tâm hồn của một người thi sĩ để vẽ nên bức tranh thiên nhiên đẹp hoàn mỹ. Bức tranh núi rừng hiện ra một cách rất sinh động bởi nó có tiếng suối, có ánh trăng và có cả những bụi hoa xinh đẹp:

"Tiếng suối trong như tiếng hát xa

Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa"

“Tiếng suối” được ví von với “tiếng hát xa” gợi cho ta một âm thanh ngân nga, trầm bồng. Có lẽ không gian đó rất yên tĩnh hay thời điểm đó là lúc mọi người, mọi vật đã chìm vào giấc ngủ, thì Bác mới có thể lắng nghe được tiếng suối từ sau khe núi vọng về. Dưới ngòi bút và tâm hồn lãng mạn của Bác thì khi nghe suối hát, lời hát vừa ngọt ngào, vừa quen thuộc gần gũi ấy khiến cho Bác có cảm giác như đang ở quê nhà. Bất chợt Bác nhìn lên bầu trời và nhìn thấy được một cảnh tượng làm mê đắm lòng người

Trăng “lồng” cổ thụ, bóng “lồng” hoa

Hình ảnh “trăng” hiện lên thật đẹp biết bao. Ánh trăng sáng len lỏi qua tầng cây cổ thụ, rồi sau đó đáp xuống mặt đất. Tâm hồn của Bác thật quá đỗi nên thơ, một hình ảnh mà chúng ta nghĩ rằng nó vô cùng quen thuộc, gần gũi nhưng dưới ngòi bút của người thi sĩ tài ba, nó được nâng lên một tầm cao mới, là vẻ đẹp nghệ thuật. Chỉ với hai câu thơ sử dụng những từ ngữ giàu hình ảnh cùng lối gieo vần, chữ như đang tự sự, rất giản đơn, ngắn gọn mà súc tích được Bác tô điểm thêm qua biện pháp tu từ so sánh, hay điệp ngữ “lồng” kết hợp với việc lấy động tả tĩnh đã tạo nên một bức tranh thơ mộng hữu tình giữa núi rừng hoang vu của Việt Bắc.

(Mình gửi bạn bài mình viết trc r chứ k chép mạng đâu ạ)
#nguyngocnhu

Xin hay nhất ạ

 Văn bản Cảnh khuya đã cho thấy vẻ đẹp tâm hồn của Bác: đó là sự hoà hợp, thống nhất giữa tâm hồn nghệ sĩ với cốt cách của người chiến sĩ.Lấy thiên nhiên để so sánh với âm thanh của con người, cho ta thấy tiếng suối như một bản nhạc du dương nhẹ nhàng, lúc trầm lúc bổng văng vẳng mơ hồ gợi 1 không gian êm đềm tĩnh lặng. Khi đọc lên câu thơ này em thấy rằng Bác là một người có tâm hồn ấm áp và trong trẻo để có thể cảm nhận được tiếng suối giống như một giọng hát nhẹ nhàng và vang vọng. Về câu thơ thứ hai, tác giả có sử dụng nghệ thuật điệp từ để miêu tả quang cảnh ở đây. Đến câu thơ này tác giả đã miêu tả cảnh sắc thiên nhiên của núi rừng miền Bắc đẹp như một bức tranh với nhiều màu sắc, đường nét, nhiều tầng bậc hòa quyện, quấn quýt, đan xen với nhau tạo nên một bức tranh thơ mộng, tuy tĩnh mịch mà sống động có âm thanh, có đường nét, có màu sắc mang vẻ đẹp cổ điển tràn đầy sức sống. Còn về 2 câu cuối, tác giả sử dụng nghệ thuật điệp vòng từ "Chưa ngủ" để nhấn mạnh sự lo lắng cho sự nghiệp cách mạng của Bác. Hai câu này còn thể hiện rằng Bác Hồ là một người cha vĩ đại biết lo lắng cho nhân dân. Qua bài thơ này em có nhận xét rằng bài thơ "Cảnh khuya" này là bài thơ rất hay. Vì nó không chỉ miêu tả cảnh sắc thiên nhiên của núi rừng miền Bắc mà nó còn nói lên tâm hồn nhạy cảm, tình yêu quê hương và phong thái ung dung lạc quan của người cha già vĩ đại đáng kính.