Cốm không phải là thức quà của người vội; ăn cốm phải ăn từng chút ít, thong thả và ngẫm nghĩ. Lúc bấy giờ ta mới thấy thu lại cả trong hương vị ấy, cái mùi thơm phức của lúa mới, của hoa cỏ dại ven bờ: trong màu xanh của cốm, cái tươi mát của lá non, và trong chất ngọt của cốm, cái dịu dàng thanh đạm của loài thảo mộc. Thêm vào cái mùi hơi ngát của lá sen già, ướp lấy từng hạt cốm một, còn giữ lại cái ấm áp của những ngày mùa hạ trên hồ. Viết đoạn văn từ 7-9 câu cảm nhận về đoạn văn trên. Cấm copy mạng Nhanh nha 20p thôi Vote 5* và câu trả lời hay nhất
2 câu trả lời
Cốm, thức ăn được thiên nhiên ban tặng, hương vị giòn tan, thơm mát và cái chất ngọt ấy quả thật không dành cho người ăn vội. Cách ăn, cách hưởng thụ Cốm cũng tựa như một loại ẩm thực, ngon nghẻ và đồng thời cảm nhận được cái hương vị ấy. Cốm ngon lắm. Nó có vô vàn cách ăn, cách thưởng thức, nhưng qua đoạn văn trên, ta thấy được sự hòa quyện khi ăn chậm Cốm, ngon ngọt và vô cùng thanh mát. Cốm, thức ăn thuộc về tự nhiên, không dành cho những con người ăn vội vã. Cốm, một cách ăn mang đầy sự mùi vị của thiên nhiên, cách thưởng thức đầy sự hòa quyện, đồng thời đem lại cho người thưởng thức một hương vị của lúa non, của vị đồng quê và sự yên bình. Đó là cảm nhận của em khi đọc đoạn văn trên, một cách thưởng thức Cốm đấy mới lạ.