Câu chuyện ngắn về sự đoàn kết tương trợ hoặc tình yêu thương con người cũng đc ạ

2 câu trả lời

Tại một ngôi làng nhỏ, có một vị giáo sư thường đến nói chuyện về cuộc sống, về cộng đồng vào mỗi ngày chủ nhật. Ngoài ra, ông còn tổ chức nhiều hoạt động cho những cậu bé trong làng cùng chơi.

Nhưng đến một ngày chủ nhật nọ, một cậu bé, vốn rất chăm đến nghe nói chuyện bỗng nhiên không đến nữa. Nghe nói cậu ta không muốn nghe những bài nói chuyện tầm xàm và cũng chẳng muốn chơi với những cô cậu bé khác nữa.

Sau hai tuần, vị giáo sư quyết định đến thăm nhà cậu bé. Cậu bé đang ở nhà một mình, ngồi trước bếp lửa.

Đoán được lý do chuyến viếng thăm, cậu bé mời vị giáo sư vào nhà và lấy cho ông một chiếc ghế ngồi bên bếp lửa cho ấm.

Vị giáo sư ngồi xuống nhưng vẫn không nói gì. Trong im lặng, hai người cùng ngồi nhìn những ngọn lửa nhảy múa.

Sau vài phút, vị giáo sư lấy cái kẹp,cẩn thận nhặt một mẩu than hồng đang cháy sáng ra và đặt riêng nó sang bên cạnh lò sưởi.

Rồi ông ngồi lại xuống ghế, vẫn im lặng. Cậu bé cũng im lặng quan sát mọi việc.

Cục than đơn lẻ cháy nhỏ dần, cuối cùng cháy thêm được một vài giây nữa rồi tắt hẳn, không còn đốm lửa nào nữa. Nó trở nên lạnh lẽo và không còn sức sống.

Vị giáo sư nhìn đồng hồ và nhận ra đã đến giờ ông phải đến thăm một người khác. Ông chậm rãi đứng dậy, nhặt cục than lạnh lẽo và đặt lại vào giữa bếp lửa. Ngay lập tức, nó lại bắt đầu cháy, tỏa sáng, lại một lần nữa với ánh sáng và hơi ấm của những cục than xung quanh nó.

Khi vị giáo sư đi ra cửa, cậu bé chủ nhà nắm tay ông và nói:

– Cảm ơn bác đã đến thăm, và đặc biệt cảm ơn bài nói chuyện của bác. Tuần sau cháu sẽ lại đến chỗ bác cùng mọi người.

'' đoàn kết, đại đoàn kết, thành công, đại thành công''

-Hồ Chí Minh-

Việt Nam ta, cứ mỗi lần mùa mưa đến. Lũ lại tràn về khắp nơi, gây biết bao nhiêu thiệt hại, tổn thất, nhất là Miền Trung. Xung quang đều là nước chảy siết, nhà tan cửa nát, người mất người thất lạc,... Ấy thế nhưng người Việt Nam ta vẫn cùng nhau hợp sức chống lại thiên tai. Người quyên góp gạo, tiền quần áo,...các chú chiến sĩ xả mình vào làng nước xiết cứu bao nhiêu sinh mạng, mọi người chẳng ai nề hà. Cùng nhau đoàn kết, tương thân tương ái vượt qua bão lũ. Sao bao nhiêu cố gắng, hy sinh, kết quả không phụ lòng ta, miền Trung đã qua cơn thiên tai và khắc phục đươc hậu quả nghiêm trọng rất tốt. Từ câu chuyện này ta có thể thấy lòng đoàn kết mạnh hơn bao giờ hết.

'' một cây làm chẳng nên non

ba cây chụm lại nên hòn núi cao''

chúc bạn học tốt

@athy

Câu hỏi trong lớp Xem thêm