Cảm nhận của em về bức tranh thu trong Câu cá mùa thu của Nguyễn Khuyến
2 câu trả lời
I. MB:
- Nguyễn khuyến là nhà thơ của làng cảnh Việt Nam
- Ông có chùm ba bài thơ viết về mùa thu, trong đó nổi bật nhất là "Câu cá mùa thu". Bài thơ đã vẽ ra một khung cảnh mùa thu đầy hữu tình
II. TB:
- Mở đầu bài thơ Nguyễn Khuyến đã nhắc đến hình ảnh ao thu. Ao thu với làn nước lạnh lẽo gợn những làn sóng nhỏ. Một cảnh vật hết sức thanh đạm, bình yên nhưng không gợi cảm giác cô đơn lạnh lẽo bởi ở cái áo đó xuất hiện sự sống của con người "Một chiếc thuyền câu".
- Tác giả đưa mắt nhìn ra xa thấy lá vàng rơi rụng trong cơn gió nhẹ.
- Từ dưới mặt đất, Nguyễn Khuyến ngước mắt lên trời cao để nhìn những tầng mây lơ lửng. Sắc xanh của trời hòa quyện với sắc xanh của nước tạo nên một không gian trong xanh dịu nhẹ
- Một chút sắc vàng giữa cái nền xanh ấy khiến cảnh thu, hồn thu càng thêm sống động, nên thơ
- Câu thơ thứ năm tác giả lại đưa ánh nhìn về mặt đất với ngõ trúc quanh có không một bóng người. Ngõ trúc ấy quanh co hun hút
- Trong bức tranh thu này mọi cảnh vật hiện lên đều rất đỗi bình dị, dân dã. Nguyễn kHuyến đã vẽ ra bức tranh ấy với cái thần thái tự nhiên của nó khiến người đọc không khỏi ngỡ ngàng
- Cảnh thu tĩnh lặng đượm buồn và con người trong khung cảnh ấy cũng tĩnh lặng không kém "tựa gối buông cần" - một tâm tư tĩnh lặng tuyệt đối
- Thủ pháp lấy động tả tĩnh "cá đớp động" càng làm cho không gian thêm yên bình, tĩnh lặng
- Con người ở đây như hòa quyện với thiên nhiên vũ trụ
III. KB
- Tâm hồn nhạy cảm của Nguyễn Khuyến đã vẽ ra một bức tranh thu bình dị, đẹp xiết bao
1.Mở bài: Dẫn dắt vấn đề: Giới thiệu tác giả, tác phẩm
2.Thân bài:
*Cảnh thu được miêu tả trong bài thơ:
– Điểm nhìn từ trên thuyền câu -> nhìn ra mặt ao nhìn lên bầu trời -> nhìn tới ngõ vắng -> trở về với ao thu.
-> Cảnh thu được đón nhận từ gần -> cao xa -> gần. Cảnh sắc thu theo nhiều hướng thật sinh động với hình ảnh vừa đối lập vừa cân đối, hài hòa.
– Mang nét riêng của cảnh sắc mùa thu của làng quê Bắc bộ: Không khí dịu nhẹ, thanh sơ của cảnh vật:
+ Màu sắc: Trong veo, sóng biếc, xanh ngắt
+ Đường nét, chuyển động: Hơi gợn tí, khẽ đưa vèo, mây lơ lửng.
-> Hình ảnh thơ bình dị, thân thuộc, không chỉ thể hiện cái hồn của cảnh thu mà còn thể hiện cái hồn của cuộc sống ở nông thôn xưa.
“Cái thú vị của bài Thu điếu ở các điệu xanh, xanh ao, xanh bờ, xanh sóng, xanh trúc, xanh trời, xanh bèo” ( Xuân Diệu ).
– Không gian thu tĩnh lặng, phảng phất buồn:
+ Vắng teo
+ Trong veo
+ Khẽ đưa vèo
+ Hơi gợn tí.
+ Mây lơ lửng
=> Các hình ảnh được miêu tả trong trạng thái ngưng chuyển động, hoặc chuyển động nhẹ, khẽ.
– Đặc biệt câu thơ cuối tạo được một tiếng động duy nhất: Cá đâu đớp động dưới chân bèo -> không phá vỡ cái tĩnh lặng, mà ngược lại nó càng làm tăng sự yên ắng, tĩnh mịch của cảnh vật -> Thủ pháp lấy động nói tĩnh.
3.Kết bài: Nêu cảm nhận của bản thân về bài thơ
