• Lớp 7
  • Ngữ Văn
  • Mới nhất

các bạn giúp mình với hứa vote 5* Cuối xuân, khi cái rét muộn còn dùng dằng như chưa muốn bước chân đi, cũng là lúc mùa xuân bẽn lẽn chuẩn bị chia tay trong khi mùa hè sắp sửa tràn về. Cuối xuân, chỉ còn một vài vệt rét mỏng manh vương vãi, rải rác trên các bờ ao, góc vườn, ngõ xóm,... Cuối xuân, cũng là mùa hoa của hoa sầu đồng phơn phớt tím bung nở như dấu hiệu để gọi màu tìm bằng lăng, màu đỏ hoa phương đua sắc rực rỡ giữa trời hè. Tất cả đều lặng lẽ nhưng rạo rực. Trong khi ấy, một tiếng ve nhẹ nhàng, trong vắt, đứt quãng vang lên một cách rụt rè. Tiếng ve đơn độc như đang thứ giọng gọi mùa hè, mùa thi của học trò sắp đến rồi. Hình như tuổi thơ, tuổi học trò mới chú ý lắng nghe tiếng ve kêu, nên tiếng ve đơn độc kia đã khẽ khàng đẩy đưa tâm hồn trẻ thơ vào bức tranh chớm hạ. (Trích Tiếng ve gọi mùa - Ngô Văn Cừ) Câu 1 (1,0 điểm): Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn văn? Câu 2 (1,0 điểm): Nêu nội dung chính của đoạn văn? Câu 3 (2,0 điểm): Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ được sử dụng trong câu văn sau: Cuối xuân, khi cái rét muộn còn dùng dằng như chưa muốn bước chân đi, cũng là lúc mùa xuân bẽn lẽn chuẩn bị chia tay trong khi mùa hè sắp sửa tràn về. Câu 4 (2,0 điểm): Vẻ đẹp kì diệu của thiên nhiên được gợi ra từ đoạn văn trên.

2 đáp án
8 lượt xem
2 đáp án
10 lượt xem
2 đáp án
3 lượt xem

Câu 1: Hãy đọc hai đoạn văn sau : Tôi lại biết rằng : lão nói là nói để đó đấy thôi, chẳng bao giờ lão bán đâu. Vả lại, có bán thật nữa thì đã sao ? (Nam Cao, Lão Hạc) Con chó tưởng chủ mắng, vẫy đuôi mừng để lấy lòng chủ. Lão Hạc nạt to hơn nữa : – Mừng à ? Vẫy đuôi à ? Vẫy đuôi thì cũng giết ! Cho cậu chết ! (Nam Cao, Lão Hạc) a) Cho biết những câu nào đã được rút gọn thành phần và thành phần được rút gọn đó là gì. b) Theo em, việc rút gọn thành phần trong các trường hợp trên đây có tác dụng gì ? Câu 2: Tục ngữ thường biểu đạt những kinh nghiệm sống, được đúc kết qua nhiều thế hệ, có giá trị cho tất cả mọi người. Vì vậy, tục ngữ có thể được rút gọn thành phần chủ ngữ, ví dụ : Đói cho sạch, rách cho thơm ; Học thầy không tày học bạn…. Theo em, có thể rút gọn chủ ngữ trong câu tục ngữ “Nhà giàu trồng lau ra mía, nhà khó trồng củ tía ra củ nâu” không ? Câu 3:Vì sao cậu bé và người khách trong câu chuyện dưới đây hiểu lầm nhau? Qua câu chuyện này, em rú ra được bài học gì về cách nói năng? Một người sắp đi chơi xa, dặn con: - Ở nhà có ai hỏi thì bảo bố đi vắng nhé ! Sợ con mải chơi quên mất, ông ta viết mấy câu vào giấy, đưa cho con, bảo: - Có ai hỏi thì con cứ đưa ra tờ giấy này ! Đứa con cầm giấy bỏ vào túi áo. Cả ngày chẳng thấy ai hỏi. Tối đến, nó thắp đèn, lấy giấy ra xem, chẳng may để giấy cháy mất. Hôm sau, có người khách lại chơi, hỏi: - Bố cháu có nhà không? Thằng bé ngẩn ngơ hồi lâu, sực nhớ ra, sờ vào túi không thấy giấy liền nói: - Mất rồi. Ông khách sửng sốt: - Mất bao giờ? - Thưa…tối hôm qua. - Sao mà mất nhanh thế? - Cháy ạ.

1 đáp án
3 lượt xem

(1). Ta nói người Hà Nội tài hoa cũng nhằm chỉ chung trí tuệ thông minh, sức lao động cần mẫn, sáng tạo của người dân Thủ đô. Không có việc gì khó mà họ không học được, làm được. Còn thanh lịch, văn minh là bản sắc đặc trưng của người Hà Nội. (2). Thanh lịch, văn minh mang nghĩa rất rộng, một thứ nếp sống bao quát trên nhiều mặt: Ăn mặc, ăn ở, ăn làm, ăn chơi, ăn học, ăn uống, ăn nói… cho đến giữ gìn nếp nhà Hà Nội; phép lịch sự thân thiện, trung thực, khách quan rất quan trọng trong giao tiếp và quan hệ tình cảm, đạo lí giữa người với người. “Ăn” ở đây theo phong cách nói đệm dân gian, không theo nghĩa đen như trong ăn uống. Thanh lịch chỉ là phong cách ứng xử, giao tiếp nền nã, mềm dẻo, văn minh, tế nhị… lối sống hào hoa phong nhã của người kinh thành kẻ chợ; chỉ nhìn vào trang phục, dáng đi, nghe tiếng nói là nhận ra ngay. (3). Tiếng nói Hà Nội tiêu biểu cho tiếng nói của dân tộc Việt Nam.Người Hà Nội không quen cách nói cộc lốc, trống không, xách mé, trịch thượng, chỏng lỏn, ngoa ngoắt, thô tục. Họ biết chọn những từ ngữ thanh thoát để nói những điều xấu nhất, bẩn nhất, thói quen tuỳ tiện nhất mà không làm “nhơ tai ” người nghe. Trong xưng hô giữ trật tự kỉ cương, trọng già quý trẻ, không tự đề cao mình cũng như không xun xoe, xu nịnh. Ai giúp đỡ việc gì biết cảm ơn, làm điều sai, lỡ va chạm biết xin lỗi. Không “đao to búa lớn” nơi công cộng, chốn chợ búa, khéo léo mềm mỏng dàn xếp mọi xích mích, tranh chấp không để “bé xé ra ro”.Một sự nhẫn là chín sự lành, nhẫn nhịn chứ đâu phải nhẫn nhục.Nói là làm, giữ chữ tín với khách hàng, tự trọng mình và tôn trọng người. (4). Trong trang phục, người Hà Nội ưa gọn gàng, trang nhã, chỉnh tề. Họ biết diện, biết làm đẹp kín đáo mà không phô trương, khoe khoang lố lăng. Họ bảo tồn chất dân tộc phương Đông, lại biết cách tân lành mạnh, không thủ cựu, không hở hang, phơi bày tự do lộ liễu như người phương Tây. (5). Ta sẽ còn một thủ đô thanh lịch, hào hoa khi mỗi người biếttự gìn giữ nếp sống, nếp nhà Hà Nội. Bởi thế những người công dân Hà Nội dù là con cháu của người Hà Nội gốc hoặc những người tứ xứ hội tụ về đã sống trên mảnh đất nghìn năm văn hiến hãy tự giác, tự nguyện tìm hiểu, học hỏi, rèn luyện để trở thành người Hà Nội, mang phong cách sống Hà Nội, cho xứng đáng là thế hệ nối tiếp dòng chảy lịch sử, xứng đáng với truyền thống anh hùng, tài hoa, thanh lịch, văn minh của ông cha xưa và nay. Xây dựng Thủ đô trái tim của đất nước ngày càng to đẹp, đàng hoàng, hiện đại, đậm đà bản sắc dân tộc. (Thanh lịch, văn minh, hào hoa là văn hóa của người Hà Nội, Phạm Như Hùng, bao Giaoducthoidai) a. Đây có phải Văn bản Nghị luận không? Vì sao? b. Tác giả đề xuất ý kiến gì? Những dòng nào, câu nào, thể hiện ý kiến đó? Để thuyết phục người đọc, tác giả nêu những lí lẽ và dẫn chứng nào? c. Chỉ ra bố cục của văn bản? d. Bài nghị luận này có nhằm giải quyết vấn đề có trong thực tế không? Em có tán thành ý kiến của bài viết không? Vì sao?

2 đáp án
3 lượt xem