Tập làm văn . Cảm nghĩ về một món quà em được nhận

2 câu trả lời

Một trong những đồ vật nằm của thời thơ ấu mà tôi rất trân trọng là một con búp bê - món quà của bà.

   Con búp bê mặc một chiếc váy xanh da trời. Hồi còn bé, tôi “thần tượng” nó lắm. Tôi ước sao xinh như búp bê. Nhưng mỗi lần nói với bà về niềm mong ước ấy, bà lại ôm tôi vào lòng và nói rằng tôi xinh hơn búp bê nhiều. Mặc dù biết bà nói để làm tôi vui nhưng tôi vẫn khoái lắm. Trẻ con có ai là không thích nịnh đâu. Tôi cũng vậy thôi. Tôi còn nhớ, bà đã dạy tôi tắm gội cho búp bê và bảo rằng lúc nào tôi cũng phải sạch sẽ thơm tho hơn búp bê. Những lần cần khuyên tôi điều gì bà đều nhờ búp bê để nói đến tôi, chứ không bao giờ bà mắng tôi cả. Chính vì vậy tôi yêu bà lắm. Mỗi lần ôm búp bê trong tay, tôi lại nhớ bà da diết. Áo búp bê có mùi mồ hôi của bà nên tôi ôm búp bê suốt ngày.

   Chỉ mãi đến khi học cấp hai, tôi mới bỏ được thói quen ấy. Có búp bê ở bên, tôi thường cảm thấy được che chở dù cho búp bê chỉ bé bằng cái chân tôi. Có lẽ búp bê cũng giống bà, luôn che chở, bảo vệ tôi mỗi khi tôi cần. Trong tim tôi, bà giống như một thiên sứ, mãi mãi đem đến cho tôi những nụ cười. Có những lần tôi đã định cất búp bê đi cho khỏi nhớ bà nhưng cất đi rồi tôi vẫn nhớ, có lúc còn nhớ hơn. Hơn thế nữa, tôi cũng nhớ búp bê lắm chứ. Những lúc buồn, tôi chỉ muốn tâm sự với búp bê mà thôi. Đôi mắt to, tròn, xanh của búp bê khiến tôi trở nên tự tin hơn, bản lĩnh hơn. Búp bê giống như một người bạn, biết xuất hiện đúng lúc tôi cần. Búp bê hình như cũng có một tâm hồn riêng, một trái tim riêng. Nếu sau này, thế giới tổ chức một cuộc thi cho những đồ chơi có khả năng kì diệu, tôi sẽ cho búp bê tham dự. Búp bê này không thể khóc, không thể cười nhưng búp bê có cảm xúc. Chẳng hiểu có phải vì tôi yêu búp bê quá mà lú lẫn không nhưng tôi tin vào điều đó lắm. Tôi nói: búp bê của tôi có cảm xúc là để mọi người có thêm nhiều hi vọng vào cuộc sống và để họ luôn nghĩ rằng: trên đời này không có gì là không thể làm được nếu chúng ta biết hy vọng vào tương lai. Cũng chính vì lí do đó, tôi đặt tên búp bê là: ngôi sao xanh – ngôi sao mang đến niềm hy vọng.

    Thời gian giúp con người thêm trưởng thành, giúp cho những kỉ niệm, kỉ vật trở nên quý giá. Nhờ đó, mỗi con người cũng biết trân trọng quá khứ và biết hướng tới tương lai nhiều hơn. Những kỉ vật như những chiếc cầu thần diệu, nối liền quá khứ, hiện tại và tương lai. Đối với tôi, con búp bê ngôi sao xanh là tất cả. Tôi vẫn luôn giữ cẩn thận con búp bê thay cho lời nói với bà: Cháu nhớ bà lắm. Tôi không dám chắc bà sẽ nghe được lời nói ấy nhưng tôi biết chắc rằng tại một nơi nào đố, bà cũng đang rất nhớ tôi và nhớ cả “ngôi sao xanh”.

Quà tặng không chỉ có giá trị vật chất, mà còn mang ý nghĩa tinh thần to lớn. Mỗi một món quà gửi gắm tình cảm của người tặng. Tôi vẫn còn nhớ đến món quà thời thơ ấu mà mình nhận được.Hôm đó là sinh nhật lần thứ sáu của tôi. Bố mẹ đã tổ chức cho tôi một bữa tiệc sinh nhật. Tôi đã nhận được những lời chúc, món quà từ bạn bè, người thân. Điều đó khiến tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Sau khi bữa tiệc sinh nhật kết thúc, tôi đã ngồi bóc từng món quà. Rất nhiều đồ vật hữu ích, đẹp đẽ. Nhưng tôi cảm thấy thích nhất là món quà của Huyền - cô bạn cùng lớp thân thiết nhất của tôi.

Món quà được gói rất cẩn thận. Chiếc hộp hình chữ nhật được bọc một lớp giấy gói quà màu xanh dương. Một chiếc nơ màu đỏ được đính ở chính giữa. Một chiếc thiệp nhỏ xinh với lời: “Chúc mừng sinh nhật” được kẹp bên ngoài. Tôi cẩn thận bóc lớp giấy ra. Bên trong là một chú gấu bông rất đáng yêu.Chú gấu khá to. Bộ lông của nó có màu nâu,mềm mại. Chú gấu được mặc một chiếc áo phông trắng, một chiếc quần màu xanh. Trên cổ của nó có đeo một chiếc nơ màu hồng. Cái đầu to tròn, thân hình mập mai. Hai cái tai nhỏ xinh vểnh lên. Đôi mắt của nó màu đen, tròn như hai hạt nhãn. Chiếc mũi nhỏ xinh được làm bằng nhựa có màu đỏ.Khi nhìn thấy chú gấu bông này, tôi cảm thấy rất sung sướng. Đây chính là con gấu bông mà tôi đã mong ước bấy lâu nay. Tôi liền ôm chú gấu bông vào lòng, còn đặt tên cho nó là May. Vậy là Huyền vẫn còn nhớ về điều ước của tôi khi đi qua của hàng đồ chơi. Tôi cũng thầm cảm ơn Huyền đã tặng cho mình một món quà thật đáng yêu.Lên cấp hai, Huyền phải theo gia đình chuyển vào Nam sinh sống. Tôi và Huyền cũng mất liên lạc kể từ đó. Chú gấu bông này đã trở thành một vật kỉ niệm quý giá về Huyền. Và cho đến bây giờ, May vẫn còn được tôi giữ gìn cẩn thận.Một món quà đáng giá hơn nhờ những kỉ niệm mà nó lưu giữ. Món quà thời thơ ấu mà tôi nhận được gửi gắm tình bạn đẹp đẽ của tôi. Bởi vậy, tôi luôn trân trọng món quà đó.

Câu hỏi trong lớp Xem thêm

Đọc kĩ văn bản sau và trả lời những câu hỏi bên dưới: Chỉ còn vài ngày nữa là đến Tết Nguyên Đán. Bây giờ ai ai cũng bận sắm sửa chuẩn bị cho ngày Tết đầu năm. Tết ngày nay không còn như ngày trước nữa, bởi có lẽ thời gian đã làm mai một, phai mờ đi nhiều giá trị đặc trưng của quá khứ. Tết ngày xưa là dịp được hội ngộ với bà con, bạn bè đã lâu không gặp, để rồi tay bắt mặt mừng, cùng ngồi xuống, hàn huyên kể cho nhau nghe về một năm đã qua. Thời của ông bà, bố mẹ chúng tôi, nhắc đến Tết là nhắc đến tiếng pháo nổ đôm đốp giòn tan trước cửa nhà nhà ngày đầu năm, nhắc đến những lúc cả nhà cùng nhau gói bánh, ngồi canh bếp lửa và hàn huyên đủ thứ chuyện bên nồi bánh chưng. Tuy một vài trong những đặc trưng Tết này đã không còn nhưng mỗi khi nhắc lại, không một ai là không bồi hồi nhung nhớ về một thời đã qua. Háo hức nhất vẫn là lũ trẻ con chúng mình. Chỉ khi Tết đến, mới có lý do chính đáng để xin bố mẹ sắm đồ mới, được đi du xuân, thăm chúc Tết họ hàng cùng bố mẹ và nhận những bao lì xì mừng tuổi đỏ chót. Tết ngày nay dường như lũ trẻ mất hẳn niềm vui hóng Tết bởi đã được ăn ngon mặc đẹp quanh năm, nếu có cũng chỉ là mong Tết để được nghỉ học đi du lịch. Những bao lì xì, những bộ đồ mới vẫn khiến chúng háo hức, tuy nhiên mức độ cũng giảm đáng kể bởi các em không còn thiếu thốn như xưa. Tết nay cũng không còn mấy gia đình tự làm bánh chưng nữa mà chủ yếu là đi mua ngoài hàng, vừa tiện lại có nhiều mẫu mã lựa chọn. Ngày nay, muốn chúc tết ai, người ta chỉ cần cầm chiếc điện thoại di động lên, nói qua loa vài câu, hay nhắn vài dòng tin là đã làm xong “nhiệm vụ” lễ nghĩa. Không còn phải đến tận nhà, trực tiếp nói câu chúc như ngày xưa nữa. Tết nay không chỉ ngược xuôi những chuyến đi về của công nhân, sinh viên về quê ăn Tết mà còn là những chuyến đi xa của những người dư giả như món quà tự thưởng cho bản thân sau một năm học tập và làm việc căng thẳng. Nhiều người cảm thấy không còn sự hào hứng, đón chờ Tết như ngày xưa nữa. Vì đã trưởng thành hay Tết đang nhạt dần? Tôi cũng chẳng rõ nữa. Đấy còn tùy vào cái nhìn và cách cảm nhận của mỗi người. Riêng tôi thì vẫn háo hức mong chờ Tết, để đêm 30 lại cùng cả nhà xem Táo Quân, để được sum họp cùng gia đình và để được trao nhau những yêu thương ngọt ngào không bao giờ dứt. Cuộc sống ngày càng hiện đại phát triển, ngày Tết cũng vì thế mà có không ít sự thay đổi. Thế nhưng nếu chúng ta vẫn luôn ghi nhớ, hướng về cái Tết cổ truyền thì nó vẫn sẽ vẹn nguyên giá trị trong lòng mỗi người. (Theo nguồn Internet) Câu 1: Xác định kiểu bài và phương thức biểu đạt chính của văn bản trên.

7 lượt xem
2 đáp án
22 giờ trước