Tả đoạn văn Vật kỉ niệm Ko chép mạng ạ

2 câu trả lời

#phongnha5i

Em có một cây bút máy rất đẹp, đó là món quà em được tặng.

Trên thân bút còn có hình hai bé thơ, tóc cài nơ và dòng chữ “ Bút mài nét thanh nét đậm”. Dáng hình cái bút rất xinh, thon thon dài mười ba xăng-ti-mét. Cái nắp bút có cài bằng kim loại màu vàng nổi bật thêm màu xanh cánh trả lấp lánh. Ngòi bút hình mũi giáo màu vàng, nằm trên chiếc lưỡi gà màu đen bằng nhựa cứng. Ngòi bút và lưỡi gà cắm vào cổ bút bằng kim loại , nối liền với ruột bút là ống nhựa cứng màu đen để đựng mực.

Chị gái mua cây bút này tại siêu thị với giá 25.000 đồng tặng em, nhân ngày sinh nhật em tròn tám tuổi.

Em cũng như các bạn trong lớp đều dùng mực tím của nhà máy Văn phòng phẩm Hồng Hà. Từ ngày dùng bút máy, chữ viết của em có nét thanh nét đậm, mỗi ngày một đẹp, mang nhãn hiệu nước ngoài, nhưng không có dòng chữ “ Bút mài nét thanh nét đậm” như chiếc bút của em.

Em giữ gìn rất cẩn thận, cây bút máy. Viết xong bài, em dùng giấy lau sạch ngòi bút, nắp bút lại, đặt vào hộp bút. Em xem nó như người bạn thân thiết quý mến của mình thời thơ bé. Em thầm hứa và nói nhỏ với nó: “ Bạn thân yêu ơi! Chúng mình nỗ lực phấn đấu giành được giải cao trong hội thi Vở sạch chữ đẹp cuối năm học nhé!”.

cho mình ctlhn nha bn.

Chúng ta ai cũng đều có một miền kí ức của riêng mình, nhưng có lẽ cái cảm nhận đặc biệt, đầu đời chắc hẳn ai cũng sẽ nhắc mãi đến kỉ niệm về ngày khai trường đầu tiên. Và tôi cũng vậy !

Tôi nhớ, hồi đó là một ngày thu mát mẻ, trời xanh mây trắng trong lành, tôi chuẩn bị mọi thứ để đón ngày khai giảng đầu tiên của tuổi học trò. Sáng hôm đó, mẹ dắt tôi đi trên con đường làng quen thuộc, gió khẽ đưa nhẹ, man mác làm rung rinh những chiếc lá tre ven đường, như đang vẫy chào một ngày mới tươi đẹp. Trên con đường từ nhà đến trường, lòng tôi không giấu nổi những cảm xúc hồi hộp, háo hức và tò mò. Và cảm xúc của tôi thật sự vỡ òa khi đặt chân đến cổng trường. Hồi đó, việc được đặt chân đến cổng trường đối với những đứa trẻ như tôi được xem như một ước mơ rất lớn lao, và hôm tôi đã chạm đến được ước mơ đó. Đứng trước cổng trường, rồi tôi tiến dần vào sân trường, mọi thứ thật rộng lớn! Từng hàng cây, từng lớp học, từng hàng ghế, mọi thứ đều trở nên kì diệu và mới mẻ với tôi. Tôi đã ngẩn ngơ, bỡ ngỡ một hồi về “ngôi trường đầu tiên của tôi”. Thật sự nó rất đẹp, rất lớn, rất rộng, trong mắt tôi. Tôi suýt xoa, chạm tay từng vân gỗ trên cánh cổng, chạy một lượt quanh hàng ghế và sân trường. Đây rồi, thế giới dành cho tôi! Thế giới sẽ cho tôi những điều kì diệu, mới mẻ và lí thú. Tôi quý từng phút giây, trân trọng từng khoảnh khắc ngay cả khi mới đặt chân đến. Tôi nhớ mãi về cái cảm giác bỡ ngỡ, lạ lùng rồi đến thích thú, ham muốn khám phá về thế giới mới, thế giới của kiến thức, của bao điều kì diệu.

Câu hỏi trong lớp Xem thêm

Đọc kĩ văn bản sau và trả lời những câu hỏi bên dưới: Chỉ còn vài ngày nữa là đến Tết Nguyên Đán. Bây giờ ai ai cũng bận sắm sửa chuẩn bị cho ngày Tết đầu năm. Tết ngày nay không còn như ngày trước nữa, bởi có lẽ thời gian đã làm mai một, phai mờ đi nhiều giá trị đặc trưng của quá khứ. Tết ngày xưa là dịp được hội ngộ với bà con, bạn bè đã lâu không gặp, để rồi tay bắt mặt mừng, cùng ngồi xuống, hàn huyên kể cho nhau nghe về một năm đã qua. Thời của ông bà, bố mẹ chúng tôi, nhắc đến Tết là nhắc đến tiếng pháo nổ đôm đốp giòn tan trước cửa nhà nhà ngày đầu năm, nhắc đến những lúc cả nhà cùng nhau gói bánh, ngồi canh bếp lửa và hàn huyên đủ thứ chuyện bên nồi bánh chưng. Tuy một vài trong những đặc trưng Tết này đã không còn nhưng mỗi khi nhắc lại, không một ai là không bồi hồi nhung nhớ về một thời đã qua. Háo hức nhất vẫn là lũ trẻ con chúng mình. Chỉ khi Tết đến, mới có lý do chính đáng để xin bố mẹ sắm đồ mới, được đi du xuân, thăm chúc Tết họ hàng cùng bố mẹ và nhận những bao lì xì mừng tuổi đỏ chót. Tết ngày nay dường như lũ trẻ mất hẳn niềm vui hóng Tết bởi đã được ăn ngon mặc đẹp quanh năm, nếu có cũng chỉ là mong Tết để được nghỉ học đi du lịch. Những bao lì xì, những bộ đồ mới vẫn khiến chúng háo hức, tuy nhiên mức độ cũng giảm đáng kể bởi các em không còn thiếu thốn như xưa. Tết nay cũng không còn mấy gia đình tự làm bánh chưng nữa mà chủ yếu là đi mua ngoài hàng, vừa tiện lại có nhiều mẫu mã lựa chọn. Ngày nay, muốn chúc tết ai, người ta chỉ cần cầm chiếc điện thoại di động lên, nói qua loa vài câu, hay nhắn vài dòng tin là đã làm xong “nhiệm vụ” lễ nghĩa. Không còn phải đến tận nhà, trực tiếp nói câu chúc như ngày xưa nữa. Tết nay không chỉ ngược xuôi những chuyến đi về của công nhân, sinh viên về quê ăn Tết mà còn là những chuyến đi xa của những người dư giả như món quà tự thưởng cho bản thân sau một năm học tập và làm việc căng thẳng. Nhiều người cảm thấy không còn sự hào hứng, đón chờ Tết như ngày xưa nữa. Vì đã trưởng thành hay Tết đang nhạt dần? Tôi cũng chẳng rõ nữa. Đấy còn tùy vào cái nhìn và cách cảm nhận của mỗi người. Riêng tôi thì vẫn háo hức mong chờ Tết, để đêm 30 lại cùng cả nhà xem Táo Quân, để được sum họp cùng gia đình và để được trao nhau những yêu thương ngọt ngào không bao giờ dứt. Cuộc sống ngày càng hiện đại phát triển, ngày Tết cũng vì thế mà có không ít sự thay đổi. Thế nhưng nếu chúng ta vẫn luôn ghi nhớ, hướng về cái Tết cổ truyền thì nó vẫn sẽ vẹn nguyên giá trị trong lòng mỗi người. (Theo nguồn Internet) Câu 1: Xác định kiểu bài và phương thức biểu đạt chính của văn bản trên.

5 lượt xem
2 đáp án
4 giờ trước