2 câu trả lời
#phongnha5i
Em có một cây bút máy rất đẹp, đó là món quà em được tặng.
Trên thân bút còn có hình hai bé thơ, tóc cài nơ và dòng chữ “ Bút mài nét thanh nét đậm”. Dáng hình cái bút rất xinh, thon thon dài mười ba xăng-ti-mét. Cái nắp bút có cài bằng kim loại màu vàng nổi bật thêm màu xanh cánh trả lấp lánh. Ngòi bút hình mũi giáo màu vàng, nằm trên chiếc lưỡi gà màu đen bằng nhựa cứng. Ngòi bút và lưỡi gà cắm vào cổ bút bằng kim loại , nối liền với ruột bút là ống nhựa cứng màu đen để đựng mực.
Chị gái mua cây bút này tại siêu thị với giá 25.000 đồng tặng em, nhân ngày sinh nhật em tròn tám tuổi.
Em cũng như các bạn trong lớp đều dùng mực tím của nhà máy Văn phòng phẩm Hồng Hà. Từ ngày dùng bút máy, chữ viết của em có nét thanh nét đậm, mỗi ngày một đẹp, mang nhãn hiệu nước ngoài, nhưng không có dòng chữ “ Bút mài nét thanh nét đậm” như chiếc bút của em.
Em giữ gìn rất cẩn thận, cây bút máy. Viết xong bài, em dùng giấy lau sạch ngòi bút, nắp bút lại, đặt vào hộp bút. Em xem nó như người bạn thân thiết quý mến của mình thời thơ bé. Em thầm hứa và nói nhỏ với nó: “ Bạn thân yêu ơi! Chúng mình nỗ lực phấn đấu giành được giải cao trong hội thi Vở sạch chữ đẹp cuối năm học nhé!”.
cho mình ctlhn nha bn.
Chúng ta ai cũng đều có một miền kí ức của riêng mình, nhưng có lẽ cái cảm nhận đặc biệt, đầu đời chắc hẳn ai cũng sẽ nhắc mãi đến kỉ niệm về ngày khai trường đầu tiên. Và tôi cũng vậy !
Tôi nhớ, hồi đó là một ngày thu mát mẻ, trời xanh mây trắng trong lành, tôi chuẩn bị mọi thứ để đón ngày khai giảng đầu tiên của tuổi học trò. Sáng hôm đó, mẹ dắt tôi đi trên con đường làng quen thuộc, gió khẽ đưa nhẹ, man mác làm rung rinh những chiếc lá tre ven đường, như đang vẫy chào một ngày mới tươi đẹp. Trên con đường từ nhà đến trường, lòng tôi không giấu nổi những cảm xúc hồi hộp, háo hức và tò mò. Và cảm xúc của tôi thật sự vỡ òa khi đặt chân đến cổng trường. Hồi đó, việc được đặt chân đến cổng trường đối với những đứa trẻ như tôi được xem như một ước mơ rất lớn lao, và hôm tôi đã chạm đến được ước mơ đó. Đứng trước cổng trường, rồi tôi tiến dần vào sân trường, mọi thứ thật rộng lớn! Từng hàng cây, từng lớp học, từng hàng ghế, mọi thứ đều trở nên kì diệu và mới mẻ với tôi. Tôi đã ngẩn ngơ, bỡ ngỡ một hồi về “ngôi trường đầu tiên của tôi”. Thật sự nó rất đẹp, rất lớn, rất rộng, trong mắt tôi. Tôi suýt xoa, chạm tay từng vân gỗ trên cánh cổng, chạy một lượt quanh hàng ghế và sân trường. Đây rồi, thế giới dành cho tôi! Thế giới sẽ cho tôi những điều kì diệu, mới mẻ và lí thú. Tôi quý từng phút giây, trân trọng từng khoảnh khắc ngay cả khi mới đặt chân đến. Tôi nhớ mãi về cái cảm giác bỡ ngỡ, lạ lùng rồi đến thích thú, ham muốn khám phá về thế giới mới, thế giới của kiến thức, của bao điều kì diệu.