Tả bài khai giảng trường

2 câu trả lời

Thời học sinh là quãng thời gian đẹp trong cuộc đời mỗi người. Chính vì vậy, những kỉ niệm gắn bó với tuổi thần tiên ấy cũng sẽ không bao giờ phai nhạt trong tâm trí chúng ta. Với tôi, ngày khai trường đầu tiên sẽ là hồi ức đẹp nhất để lại ấn tượng sâu sắc nhất.

Đó là một ngày tôi sẽ không bao giờ quên - một buổi sáng cuối thu êm đềm, bầu trời cao, trong xanh, có ánh nắng vàng tươi. Cái mùa thu ở quê tôi thật đặc biệt - mùa thu miền Bắc trời se lạnh nhưng nó dịu ngọt và nhẹ nhàng. Tôi nao nao trong lòng những tưởng tượng ngây thơ với tâm trạng một đứa bé sắp đối diện với một sự kiện quan trọng. Con đường tới trường sao hôm nay dài đến lạ, cây xanh hơn và hoa ngát hương hơn. Hay tại lòng tôi hôm nay cũng bồi hồi hơn?

Ô kìa, kia có phải trường học nơi mà tôi sẽ đến? Tôi lờ mờ nhận ra như vậy vì nó khang trang và to lớn hơn hẳn. Tâm trạng tôi mỗi lúc thay đổi. Tôi không thấy quá sợ nhưng không hiểu sao sao chân tôi cứ díu lại. Dù vậy tôi vẫn cố bám chặt lấy tay mẹ. Trước mắt tôi là một cái cổng trường to lớn màu xanh ngọc bích. Tôi níu lấy tay mẹ rồi bước vào trường. Xung quanh tôi, hàng trăm các bạn học sinh cũng mang một nét mặt sợ hãi, cũng nép sau áo mẹ giống tôi. Nước mắt tôi bỗng dưng rơi. Có lẽ vì tôi sợ. Mẹ nắm tay, lau nước mắt cho tôi, động viên khích lệ giúp tôi lấy lại tinh thần.

Rồi tiếng trống vang lên báo hiệu giờ tập trung toàn trường. Lần đầu tiên tiếng trống trường dội vào lòng tôi - tiếng trống rộn ràng, giục giã, nao nức khiến tim tôi cũng muốn nhảy nhót. Chúng tôi đứng trang nghiêm dưới lá cờ Tổ quốc, hát vang bài Quốc ca.

Sau khi chào cờ xong, một thầy giáo trung tuổi lên đọc diễn văn khai trường và danh sách lớp. Tôi được vào lớp 1A. Khi vào đến lớp, tôi và những người bạn xa lạ bắt đầu làm quen nhau, đùa nghịch và tự lúc nào hết hẳn sự bỡ ngỡ ban đầu. Chúng tôi bắt đầu làm quen với cách cầm bút, khoanh tay, bắt đầu tập đọc những chữ a, b,... Nắng vẫn vàng ươm như rót mật. Chim vẫn hót líu lo trong tán bàng xanh rợp. Gió vẫn thổi những cơn mát dịu.

Nhiều năm trôi qua nhưng những cảm xúc về ngày khai trường vẫn in sâu trong trái tim tôi. Và mỗi năm, cứ đến ngày này, lòng tôi lại dâng lên những cảm xúc da diết khó tả.

Đã hết một mùa hè ve kêu râm ran, một mùa hoa phượng nở, một mùa vui chơi thoả thích, chúng tôi lại bước vào một năm học mới với đầy niềm vui và quyết tâm mới. Hôm nay, chúng tôi lại nô nức đến trường để dự lễ khai giảng năm học mớiế

Trên con đường quen thuộc tới trường lòng tôi cứ bồn chồn và hồi hộp một cách kì lạ. Qua ngã ba đường, ngôi trường thân quen hiện ra kia rồi. Dưới gốc cây bàng trước cổng trường, các bạn tôi đang nói chuyện vui vẻ. Nhìn thấy tôi, họ ùa ra tay bắt mặt mừng hỏi thăm sức khoẻ. Chúng tôi thi nhau kể về ba tháng hè được nghỉ, về những cuộc chơi, về những cuộc gặp gỡ bạn mới hay người thân.

Trong bộ trang phục mới và đẹp, tôi cảm thấy trang trọng, đứng đắn hơn.

Theo dọc hai bên lề đường, mấy cậu học sinh nhỏ kém tuổi tôi, quần áo tươm tất, đùa nghịch với nhau. Cao cao phía cổng trường, một hàng chữ trắng nổi bật lên tấm biển xanh biếc: Trường THCS ......... Tấm biển thể hiện sự uy nghi, trang trọng của ngôi trường mang tên người anh hùng áo vải bất khuất.

Sau một hồi hàn huyên, tôi cùng các bạn bước vào trường. Sân trường đông đúc, ai ai cũng sạch sẽ, khuôn mặt vui tươi và sáng sủa. Trước mấy hôm, đi qua đây tôi còn thấy ngôi trường vẫn như cũ nhưng đến hôm nay nó đã được sửa sang lạiệ Những bức tường, hành lang đã được sơn lại. Các bồn cây cũng được lát gạch hoa mới và các khóm hoa đã được cắt tĩa công phu.

Trong lúc chúng tôi đang trò chuyện, bỗng có tiếng ai đó rất quen thuộc gọi. Thì ra là cô giáo cũ. Cả lớp tíu tít chạy về phía cô, kể cho cô nghe những câu chuyện về đợt nghỉ hè, những buổi đi chơi thú vị, ai ai cũng vui vẻ. Cô giáo tươi cười hướng dẫn chúng tôi xếp vào đội ngũ chuẩn bị cho lễ khai giảng. Sau khi chúng tôi đã chỉnh lại hàng ngũ cho chĩnh tề thì cũng đến lúc lễ khai giảng bắt đầu.

Với nét mặt rạng rỡ, cờ hoa trên tay, chúng tôi tiến vào sân trường trong tiếng trống rộn ràng và thúc giục.

Lễ khai giảng năm học mới bắt đầu. Bạn liên đội trưởng tác phong chững chạc lên lễ dài. Hiệu lệnh của bạn phát ra dõng dạc, oai phong như một người chỉ huy khi xung trận. Hàng trăm đội viên răm rắp làm theo. Tiếng trống chào cờ vang lên trang nghiêm.

Sau khi lễ chào cờ kết thúc, thầy Hiệu trưởng lên đọc diễn văn khai giảng và đánh một hồi trông báo hiệu năm học mới bắt đầu. Tiếng trông như thúc giục những đội viên chúng tôi hãy cố gắng quyết tâm gặt hái những thành tích tốt hơn trong năm học mới này.

Sau lễ khai giảng, chúng tôi bước vào giờ học đầu tiên. Giờ Ngữ văn hôm nay sao làm tôi vương vấn mãi. cổng trường mở ra. Vâng đúng là như vậy. Cổng trường đã mở ra cả một tương lai tươi sáng cho tôi và cho các bạn. Vậy là, một năm học mới đã bắt đầu, tôi sẽ quyết tâm phấn đấu để trở thành một học sinh Giỏi, cháu ngoan Bác Hồ kính yêu.

Câu hỏi trong lớp Xem thêm

các bạn giúp mình với hứa vote 5* Cuối xuân, khi cái rét muộn còn dùng dằng như chưa muốn bước chân đi, cũng là lúc mùa xuân bẽn lẽn chuẩn bị chia tay trong khi mùa hè sắp sửa tràn về. Cuối xuân, chỉ còn một vài vệt rét mỏng manh vương vãi, rải rác trên các bờ ao, góc vườn, ngõ xóm,... Cuối xuân, cũng là mùa hoa của hoa sầu đồng phơn phớt tím bung nở như dấu hiệu để gọi màu tìm bằng lăng, màu đỏ hoa phương đua sắc rực rỡ giữa trời hè. Tất cả đều lặng lẽ nhưng rạo rực. Trong khi ấy, một tiếng ve nhẹ nhàng, trong vắt, đứt quãng vang lên một cách rụt rè. Tiếng ve đơn độc như đang thứ giọng gọi mùa hè, mùa thi của học trò sắp đến rồi. Hình như tuổi thơ, tuổi học trò mới chú ý lắng nghe tiếng ve kêu, nên tiếng ve đơn độc kia đã khẽ khàng đẩy đưa tâm hồn trẻ thơ vào bức tranh chớm hạ. (Trích Tiếng ve gọi mùa - Ngô Văn Cừ) Câu 1 (1,0 điểm): Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn văn? Câu 2 (1,0 điểm): Nêu nội dung chính của đoạn văn? Câu 3 (2,0 điểm): Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ được sử dụng trong câu văn sau: Cuối xuân, khi cái rét muộn còn dùng dằng như chưa muốn bước chân đi, cũng là lúc mùa xuân bẽn lẽn chuẩn bị chia tay trong khi mùa hè sắp sửa tràn về. Câu 4 (2,0 điểm): Vẻ đẹp kì diệu của thiên nhiên được gợi ra từ đoạn văn trên.

2 lượt xem
2 đáp án
8 giờ trước