Soạn bài buổi chiều đứng ở phủ thiên trường trông ra

2 câu trả lời

Câu 1 (trang 76 sgk Ngữ Văn 7 Tập 1):

Về thể thơ : thất ngôn tứ tuyệt giống với bài Sông núi nước Nam đã học (4 câu, mỗi câu 7 tiếng, hiệp vần chân câu 1-2-4).

Câu 2 (trang 77 sgk Ngữ Văn 7 Tập 1):

Cụm từ “nửa như có nửa như không” (bán vô bán hữu) có nghĩa là phong cảnh mờ ảo, nửa có nửa không, nửa thực nửa ảo. Quang cảnh gợi lên : làng xóm đang chìm, mờ trong sương khói. Cái thực, ảo tạo sự mơ màng, nên thơ.

Câu 3 (trang 77 sgk Ngữ Văn 7 Tập 1):

Cảnh vật miêu tả lúc hoàng hôn, ánh mặt trời đã tắt nhưng vẫn trông được, có tiếng sáo, thấy cánh cò trắng đáp xuống ruộng. Thôn xóm đã mờ ảo trong sương khói.

Câu 4 (trang 77 sgk Ngữ Văn 7 Tập 1):

- Cảm nhận về cảnh tượng: thanh bình và thơ mộng - xóm làng, thôn quê vừa ảo vừa thực, tiếng sáo vọng, cánh cò trắng, buổi chiều muộn.

- Tâm trạng tác giả : chìm đắm vào cảnh, ngắm nhìn, thưởng thức thiên nhiên.

Câu 5* (trang 77 sgk Ngữ Văn 7 Tập 1):

Mọi cảnh vật miêu tả chân thực, chất phác. Một vị vua có tâm hồn thi sĩ, gần dân, thương dân, gắn bó với cuộc sống bình dị thôn dã.

Thời nhà Trần trong lịch sử nước ta là một thời đại thịnh trị, oai hùng với chiến thắng ba lần chống đội quân lớn mạnh thời bấy giờ - quân Nguyên-Mông, và được nhân dân yêu mến và ủng hộ.

Câu 1

Về thể thơ, bài Buổi chiều đứng ở phủ Thiên Trường trông ra giống với bài Nam quốc sơn hà

Đặc điểm: Cùng thuộc thể thất ngôn tứ tuyệt ( 4 câu, mỗi câu 7 chữ)

- Hiệp vần: Câu thứ nhất, câu thứ hai và câu thứ tư hiệp vần chân với nhau ( yên- biên- điền)

Câu 2

- Cụm từ “nửa như có nửa như không ( bán vô bán hữu) có nghĩa: phong cảnh mờ ảo, vừa như có lại vừa như không có, vừa thực, lại vừa không có thực

- Quang cảnh được gợi lên: làng quê yên bình đang mờ trong sương khói, cảnh vừa có nét thực vừa có nét ảo

→ Bức tranh thiên nhiên độc đáo, mơ hồ như tranh họa đồ

Câu 3

Trong bài thơ, cảnh vật được miêu tả vào lúc hoàng hôn, nắng tắt

- Cảnh vật của làng quê hiện lên trong buổi chiều tà mờ ảo, hư thực

+ Những cánh cò trắng đáp xuống ruộng

+ Thôn xóm mờ trong khói chiều

- Lắng kĩ có thể nghe thấy tiếng sáo

→ Khung cảnh làng quê thanh bình, nên thơ

Câu 4

Cảnh tượng nhìn thấy từ Thiên Trường vào thời gian buổi chiều thật nên thơ:

- Thôn xóm chìm dưới màn khói chiều

- Trẻ mục đồng đã khuất sau những thôn trước, thôn sau

- Những cánh cò trắng chao liệng xuống dưới những cánh đồng

→ Tác giả như chìm đắm vào cảnh vật, non sông mình, tác giả mở rộng tấm lòng đón nhận vẻ đẹp bình dị, yên bình của cuộc sống

Câu 5

Tác giả là vị vua trị bận trăm sự nhưng lại có tâm hồn người thi sĩ.

- Thi sĩ yêu mến cảnh đẹp bình dị của quê hương

- Chứng tỏ nhà vua gần dân chúng, yêu mến sự hòa bình, thanh bình

- Nhà vua gần dân chúng, yêu mến cảnh thanh bình, yêu hòa bình

- Giữa người có quyền lực cao với dân chúng không hề có khoảng cách, sự xa lạ, trái lại gần gũi, gắn bó.

→ Chính sự gần gũi, quan tâm tới đời sống của dân chúng đã tạo nên sự ủng hộ của dân chúng trên mọi phương diện

Luyện tập

Buổi chiều tà buông xuống, những sợi nắng vàng tắt hẳn nhường chỗ cho màn khói mờ ảo của hoàng hôn phủ xuống cảnh vật của làng quê thanh bình. Những đàn cò trắng nổi bật chao liệng trên không rồi đáp xuống cánh đồng lúa mang lại vẻ đẹp bình dị cho làng quê. Trên con đường làng, hình ảnh những đàn trâu lững thững trở về, trên lưng là những chú bé mục đồng đang say sưa thổi sáo. Bức tranh tự nhiên của làng quê đẹp yên bình dưới góc nhìn của vị vua nhân hậu, quan tâm yêu thương con dân của mình.