Giúp mình với ạ, ĐƯỢC MÌNH VOTE 5 SAO NHA Nêu khái niệm chương trình con. - Các lợi ích của chương trình con - Phân loại chương trình con - Cấu trúc mỗi loại. - Phân biệt được biến toàn cục và biến cục bộ. - Phân biệt được tham số thực sự và tham số hình thức. Giúp mình với ạ, mình vote cho 5 sao nha
1 câu trả lời
- khái niệm: Chương trình con là một dãy lệnh mô tả một số thao tác nhất định và có thể được thực hiện (được gọi) từ nhiều vị trí trong chương trình.
- các lợi ích:
+Tránh được việc phải lặp đi lặp lại cùng 1 dãy lệnh.
+Hỗ trợ việc thực hiện các chương trình lớn.
+Phục vụ cho quá trình trừu tượng hóa.
+Mở rộng khả năng ngôn ngữ.
+Thuận tiện cho phát triển, nâng cấp chương trình.
- phân loại:
+ Thủ tục (PROCEDURE): Dùng để thực hiện một hay nhiều nhiệm vụ nào đó.
+Hàm (FUNCTION): Trả về một giá trị nào đó (có kiểu vô hướng, kiểu string). Hàm có thể sử dụng trong các biểu thức.
- cấu trúc mỗi loại:
+ PROGRAM Tên_chương_trình;
USES CRT;
CONST ............;
VAR ............;
PROCEDURE THUTUC[(Các tham số)];
[Khai báo Const, Var]
BEGIN
..............
END;
+ FUNCTION HAM[(Các tham số)]:<Kiểu dữ liệu>;
[Khai báo Const, Var]
BEGIN
..............
HAM:=<Giá trị>;
END;
BEGIN {Chương trình chính}
...................
THUTUC[(...)];
...................
A:= HAM[(...)];
...................
END.
- phân biệt:
Biến cục bộ là biến:
– Được khai báo bên trong một khối lệnh nào đó.
– Chỉ được truy cập trong khối lệnh mà nó được khai báo và những “khối lệnh con” của khối lệnh đó.
– Bị huỷ khi khối lệnh kết thúc.
– Khi khai báo mà không khởi gán, biến cục bộ mang giá trị rác (Giá trị rác là giá trị bất kì nào đó không biết trước được).
Biến toàn cục là biến:
– Được khai báo bên ngoài tất cả các hàm, khai báo chung với các dòng khai báo thư viện.
– Có thể truy cập ở bất cứ đâu trong chương trình.
– Chỉ bị huỷ khi chương trình kết thúc.
– Khi khai báo mà không khởi gán, biến toàn cục mang giá trị 0.
Tham số hình thức là biến được liệt kê trong danh sách tham số (thường nằm tại phần đầu của định nghĩa chương trình con). Còn tham số thực sự là giá trị cụ thể của biến đó tại thời gian chạy. Các biến value_1 và value_2 được khởi tạo với các giá trị 40 và 2.