Đề bài viết một câu chuyện có nghĩa về việc xem thường người khác qua vẻ bề ngoài

1 câu trả lời

Vẻ bề ngoài, suy cho cùng cũng chỉ là một lớp vỏ bọc. Trong cuộc sống, đâu cứ phải ăn mặc sang trọng, làm những công việc to lớn thì mới được coi là người đáng được coi trọng. Từng có câu nói: “Đôi khi việc đơn giản nhất chúng ta có thể làm để cho cuộc sống này tốt đẹp hơn đó là: sống chậm lại và bớt đánh giá người khác.”

Một cậu bé với bộ dạng nghèo túng bước chân vào nhà hàng nhưng đã bị chủ quán từ chối một cách thẳng thừng. Không chỉ đuổi cậu bé ra khỏi chỗ ngồi để phục vụ một vị khách khác mà còn kéo cậu ném ra ngoài quán.Sau khi phục vụ các vị khách trong quán xong, người chủ quán mới ra hỏi xem cậu bé cần gì và mang cho cậu hai chiếc bánh. Dù bị đối xử tệ bạc, nhưng cậu bé ngoài thanh toán tiền đồ ăn vẫn để lại tiền phục vụ. Người chủ quán lúc này có hối hận cũng đã muộn màng.

Xã hội ngày càng phát triển nhanh, cuốn theo mọi thứ vào guồng quay liên hồi. Từ đồ ăn nhanh đến việc đánh giá người khác rất nhanh. Đôi khi chỉ cần nhìn lướt qua, nhiều người đã tự tin chắc chắn mình hiểu được một con người, một sự việc, một tình huống.

Nhưng thực tế cho thấy, không phải lúc nào những phán đoán, đánh giá đó cũng chính xác, như vị chủ quán đã vô cùng ân hận và không thể trần tình cho hành động của mình đối với người vô gia cư.

Đừng chỉ nhìn vào vẻ bề ngoài mà đánh giá một người, bởi nét đẹp của con người xuất phát ở nội tâm, ở tấm lòng cao cả và sự thánh thiện.

Vì vậy, chúng ta hãy thận trọng hơn trong việc nhìn người, đặc biệt, cần luôn luôn ghi nhớ: đừng đánh giá người khác bằng vẻ bề ngoài.

Câu hỏi trong lớp Xem thêm

các bạn giúp mình với hứa vote 5* Cuối xuân, khi cái rét muộn còn dùng dằng như chưa muốn bước chân đi, cũng là lúc mùa xuân bẽn lẽn chuẩn bị chia tay trong khi mùa hè sắp sửa tràn về. Cuối xuân, chỉ còn một vài vệt rét mỏng manh vương vãi, rải rác trên các bờ ao, góc vườn, ngõ xóm,... Cuối xuân, cũng là mùa hoa của hoa sầu đồng phơn phớt tím bung nở như dấu hiệu để gọi màu tìm bằng lăng, màu đỏ hoa phương đua sắc rực rỡ giữa trời hè. Tất cả đều lặng lẽ nhưng rạo rực. Trong khi ấy, một tiếng ve nhẹ nhàng, trong vắt, đứt quãng vang lên một cách rụt rè. Tiếng ve đơn độc như đang thứ giọng gọi mùa hè, mùa thi của học trò sắp đến rồi. Hình như tuổi thơ, tuổi học trò mới chú ý lắng nghe tiếng ve kêu, nên tiếng ve đơn độc kia đã khẽ khàng đẩy đưa tâm hồn trẻ thơ vào bức tranh chớm hạ. (Trích Tiếng ve gọi mùa - Ngô Văn Cừ) Câu 1 (1,0 điểm): Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn văn? Câu 2 (1,0 điểm): Nêu nội dung chính của đoạn văn? Câu 3 (2,0 điểm): Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ được sử dụng trong câu văn sau: Cuối xuân, khi cái rét muộn còn dùng dằng như chưa muốn bước chân đi, cũng là lúc mùa xuân bẽn lẽn chuẩn bị chia tay trong khi mùa hè sắp sửa tràn về. Câu 4 (2,0 điểm): Vẻ đẹp kì diệu của thiên nhiên được gợi ra từ đoạn văn trên.

2 lượt xem
2 đáp án
8 giờ trước