2 câu trả lời
Hồi ở Pác Bó (Cao Bằng), một hôm Bác chuẩn bị đi công tác, có một em bé trong số em thường ngày quấn quýt bên Bác, vòi Bác mua cho một cái vòng bạc (các em miền núi thường rất thích đeo vòng bạc ở cổ tay). Em nói rồi chào Bác và Bác lên đường.
Hơn hai năm sau Bác trở về, mọi người mừng rỡ ra đón Bác, hỏi thăm sức khỏe Bác, không ai còn nhớ đến chuyện em bé vòi Bác mua quà hôm xửa hôm xưa. Nhưng riêng Bác thì Bác vẫn nhớ đinh ninh. Bác từ từ mở túi, lấy ra một chiếc vòng bạc mới tinh và trao cho em bé. Em bé và mọi người cảm động đến rơi nước mắt.
Bác bảo đồng chí đi theo Bác:
- Cháu nó nhờ mua tức là nó muốn lắm. Mình đã hứa thì phải làm cho kì được. Không làm được thì đừng có ừ.
Bác bảo đấy là chữ “tín”. Cần giữ trọn lòng tin của mọi người.
$\text{Chúc bạn học tốt !}$
Hồi ở Pác Bó (Cao Bằng), một hôm Bác chuẩn bị đi công tác, có một em bé trong số em thường ngày quấn quýt bên Bác, vòi Bác mua cho một cái vòng bạc (các em miền núi thường rất thích đeo vòng bạc ở cổ tay). Em nói rồi chào Bác và Bác lên đường.
Hơn hai năm sau Bác trở về, mọi người mừng rỡ ra đón Bác, hỏi thăm sức khỏe Bác, không ai còn nhớ đến chuyện em bé vòi Bác mua quà hôm xửa hôm xưa. Nhưng riêng Bác thì Bác vẫn nhớ đinh ninh. Bác từ từ mở túi, lấy ra một chiếc vòng bạc mới tinh và trao cho em bé. Em bé và mọi người cảm động đến rơi nước mắt.
Bác bảo đồng chí đi theo Bác :
- Cháu nó nhờ mua tức là nó muốn lắm. Mình đã hứa thì phải làm cho kì được. Không làm được thì đừng có ừ.
Bác bảo đấy là chữ “tín”. Cần giữ trọn lòng tin của mọi người .